Home Sáng tác mới Thơ Dân tộc bên bờ biển

Dân tộc bên bờ biển

Có một dân tộc bên bờ biển quỷ

Dậy sóng tham

Chìm đắm cơ đồ

Con thuyền tương lai mắc cạn

Quỷ khốc

Than thân

Đói tinh thần

Cứ ngỡ mình nghèo đói

Tự nhai mình, thịt dai nhách, về không

 

Ngày lại ngày

Kẻ cúi đầu

Biết gì đâu

Vài ba tấc đất

Cũng ngậm cười

Quỷ đói

Lết đêm trăng đỏ ối

Thời gian trôi

Thế hệ ăn thế hệ sau ăn thế hệ sau

 

Tôi viết bài thơ phi dân tộc

Không phải những dòng lục bát lục nồi

Bài thơ này

Thể thơ của lòng tôi

Cơn đau gào thét biển luân hồi

Mênh mông nỗi buồn xuyên thế kỷ

Dân tộc có chứa nổi tôi

Và những kẻ như tôi

 

“Lũ chúng tôi lạc loài dăm bảy đứa

Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh”

Trong cơn mơ dài

Máu và hoa trộn lẫn

Đĩa gỏi thịt người dâng quỷ

Tỉnh cơn mơ

Chúng tôi thành kẻ phản bội giống nòi

Một giống nói vô định

Luôn tự huỷ diệt mình

Bằng ăn

 

Dân tộc tôi chẳng biết buồn

Họ hận thù trong tang lễ thê lương

Họ cười khi nhục nhã

Họ tự hào nhờ một ký ức xa xôi

Họ lôi kéo tôi

Vào cơn mơ dân tộc

Để tôi quên buồn

Vui vẻ bước vào hiến tế

Để họ đắc đạo quỷ nay mai

Để được nhấm nháp thịt tôi cùng đồng bọn

Thứ thịt lạ miệng

Vị người dị chủng

Kéo dài ngày tàn

Khi họ ăn chính mình

Và kết thúc

 

Bạn tôi ơi

Tỉnh mơ thôi

 

 

Gieo lá

Ta bước đi ký ức Mộng vô hồi đêm trăng Ta gieo mưa ký ức Vọng tình điên cung trăng   Gieo một cuộc tang thương Còn lại gì thế giới Ta còn trăng trăng thôi Ký ức đọng trên môi Huýt điệu dài ma mị Huýt Ký ức nào chưa tới Lang thang nơi bể dâu Thời gian trôi và chảy Phù sa đắp mộ rầu   Ai ơi xếp lá đợi thu gieo Hứng thơ tuôn ra những nhiệm màu Ta gieo thế

Ta đành lỗi hẹn cùng người nhé

Ta đành lỗi hẹn cùng người nhé Cố nhân ơi Ta đã lạc vần thơ Một lời hẹn đã lạc trong tiền kiếp Ô Thước kia, thôi vỡ vụn cho rồi   Ta đành lỗi hẹn cùng người nhé Sông Ngân cuồn cuộn sóng mệnh trời Cố nhân ơi Hứng thơ chiều đã cạn Hai tinh cầu xin xích lại cùng nhau   Cố nhân ơi, người là ai thế nhỉ Người có nghe gió lạnh đang gào Nơi ải bắc vong hồn thét gọi

Nhảm #18: Phá lồng

Tự do là thứ chưa ai từng có nhưng ai cũng thích đòi, thật kỳ lạ...lại còn đi tìm nữa chứ... Ý thức rằng mình đang không tự do quan trọng hơn tìm thấy tự do. Bất hạnh cho những ai thấy rằng mình đang tự do. Họ tự đang nhốt mình đấy. Người khác nhốt mình: ngục tù. Mình tự nhốt mình: tự do. Không ai tước bỏ tự do của ai cả, bởi vì không ai tự do. Những kẻ muốn giam hãm

Người trẻ muốn làm việc tốt cần quên những thứ học ở trường đi

Học, thi cử, rồi lại học, cho đến khi có được bằng cấp, và khi đi làm, những điều học được ở nhà trường không hẳn là thích hợp với yêu cầu công việc thực tiễn. Đây vốn không phải là một thực tế quá gây shock với người Việt Nam. Mỗi người Việt chúng ta đều chấp nhận thực tế ấy như một chân lý hiển nhiên và miễn là con cái chúng ta cố học để có đủ các bằng cấp, điều kiện

4000 NĂM LỊCH SỬ CỦA CHÚA – THUỞ BAN ĐẦU (2): THẦN THOẠI SÁNG THẾ Ở LƯỠNG HÀ

Dường như con người ở thế giới cổ xưa tin rằng chỉ có thể bằng cách dự phần trong đời sống linh thiêng họ mới có thể trở thành con người đích thực. Đời sống trần tục vốn dĩ mỏng manh và mờ nhạt do tính hữu hạn, nhưng nếu như con người mô phỏng hành vi của các vị thần, họ sẽ thể hiện được sức mạnh và công hiệu to lớn hơn. Do đó, người ta tin rằng các vị thần đã chỉ