Vỡ

Ai lại qua một mùa đã vỡ

Khu vườn hoang trơ trọi mảnh trời thơ

Lòng đất động cựa quậy

Lao xao buồn thơ ngang

 

Cứa xước giọt lòng rơi phơn phớt

Phảng phất níu hồn vờ vĩnh

Có ai loang bốn cõi vọng

Sơn hà mất hay còn

 

Này đây là bầu thơ vừa nứt

Ứa hứng tràn rớt xuống phàm nhân 

Này đây là thanh đao mòn sứt

Vung tan tành 

Vỡ

Vụn

Rượu tràn sân

 

Mảnh hoa vỡ 

Chiều không buông

Trời ngắt quãng

Còn mây giăng

 

Hà Thủy Nguyên

Phúc âm mưa

Héo khô đất trời đại mạc Với tay tìm hư ảnh Đào Nguyên Than ôi… Hư ảnh tiếp kề hư ảnh Trái tim cạn kiệt sầu bi Độc tố chốn thiên đường Hư ảnh hỉ lạc Hư ảnh ánh dương xuân Mưa… Mưa… Tan chảy… Thấm môi… Ứa tàn lệ… Sầu… Bi… Một kiếp phù du thôi cũng đành dấn bước Than ôi… Mưa không nhuốm màu hư ảnh Mưa… Sợi dây… Nối liền… Thực tại… Chạm ướt lạnh… Tỉnh giấc mộng dài chốn vĩnh

Còn lại

Đánh dấu một chút vàng trong nắng Đánh dấu một chút buồn trong mưa Đánh dấu một nốt trầm trong bản thanh âm rộn rã…   Đôi cánh đã xa bay rồi Chỉ tôi còn ở lại Mỗi bước theo vết dấu lông chim Ôi gió đã cuốn trôi tự kiếp nào?   Nắng tắt Mưa ngừng Mọi thanh âm im bặt Một tiếng “suỵt” khẽ khàng Hồi ức vô thanh nhỏ giọt Thiên đường xé toạc thành những đám mây   Những phim đàn

Thu vô hình

Vô hình – Gió Lay ta đổ lá Lay ta rụng mưa Lay ta say xiêu thành mất nước   Vô hình – Thơ Ám người chiều tàn Ám người đêm lan Ám người mơ tan danh vỡ nghiệp   Xoáy cung đàn mưa rụng rụng Nhịp nhịp phách mây rơi Hư không âm âm Loạn lặng Bi ngưng Cung đàn vô thanh Người đi vô lộ   Vạn trạng vô thường Say vô hình thu Say vô hình thơ Ta uống rượu không đáy

Điềm tôi

Có cơn mưa chưa tới kịp chiều nay Tôi tết vần thơ lên mây Mây vắt một nhịp trời say gió bão Và chẳng ai say rồi sao? Tôi đợi chờ cơn mưa bao chiều qua Mà thơ chẳng rụng như lá Khách lại qua mải mê la hò chi Lời lời rồi cũng bay đi Muôn dòng tuôn giọt giọt thi ca đọng Nơi vùng trời chẳng hửng đông Lời tôi rơi giữa mênh mông ồn ã Mưa không đến như tình xa Và

Ướp mưa

Ta ướp mưa Uá bóng mây rụng Đêm rơi không tiếng Ta khát hơi mưa Mưa phiếu diễu men Khơi buồn len len Phím đàn không tiếng Ta khát sầu Sầu vương thơ hoàn mĩ Sầu rót cạn tinh hoa Sầu đong mắt mùa yêu Sầu rơi rơi Mưa ơi Ái ân trời nghiêng đất vỡ Khát sầu, sầu khát ta chăng? Khát mưa, mưa nhớ ta chăng? Chạm tận cùng Ta nhớ Ta nhớ ta cô độc Say mưa sầu Say điệu đêm Lả