Home Sáng tác mới Ai viết…

Ai viết…

Viết đi viết lại một vài kiểu nội dung, nhiều tới mức bất an, tới mức thấy nghi ngờ: Nghi ngờ toàn bộ nội hàm của những câu từ ấy. Điều gì đứng sau những ý tưởng này? Điều gì đứng sau dạng tri thức này? Điều gì chi phối toàn bộ các thông điệp này?

Ngòi bút không phải bị uốn cong, thứ bị nhào nặn, bóp méo, lỗ chỗ lồi lõm chính là lương tâm của kẻ viết.

Tay ta đang viết, hay ta chỉ là một con búp bê bị bấm nút điều khiển bởi vô hình. Không có sợi dây để nhận thức được rằng mình là con rối. Lương tâm chẳng đủ sáng để nhân biết kẻ bấm nút. Lương tâm không đủ mạnh để chống lại kẻ bấm nút. Tất thảy những điều ta thường viết có thể chẳng hề là của ta.

Nào, cả sự sáng tạo. Đi tìm những chân trời nghệ thuật mới, những ý tưởng mới… tất tần tật chỉ là một cơn vùng vẫy. Mơ hồ nhận thấy tất cả những điều này không phải là mình, cố đạp đổ, cố bứt phá, nhưng rồi sẽ lại rơi vào một thứ không phải là mình khác.

Có kẻ viết lách đem linh hồn đổi lấy tiền.
Có kẻ viết lách đem linh hồn đổi lấy danh.
Kẻ ngu dại hơn cả là đánh cược linh hồn mình để đổi lấy vĩnh cửu. Cuộc đánh cược không có điểm dừng…

Vọng tưởng nhỏ đổi lấy chút lợi lộc trần tục. Vọng tưởng lớn đổi lấy gì không rõ…
Đâu là điều thực sự từ những xao động bên trong cất lên? Mà những xao động bên trong ấy có thực ta chăng?

Nhưng chọn vọng tưởng nhỏ thay cho vọng tưởng lớn thì có phải sẽ tốt hơn? Không hề? Vọng tưởng nhỏ lôi tuột ta vào một cái bẫy, trở thành thức ăn cho giống loài tham lam, rồi bị tiêu hóa, bị biến thành đống phân to đùng nuôi dưỡng cho vùng đất nơi giống loài tham lam ấy sinh trưởng.

Vọng tưởng lớn không biến ta thành đống phân, nó mê hoặc ta để đồng hóa ta trở thành một dòng tâm thức cuộn trào chế ngự thế gian.

Vọng tưởng nào cũng đều chỉ đưa ta lạc giữa hư vô.

Ôi ngôn từ? Ôi sáng tạo? Ôi tư tưởng? Hư vô đang vẫy gọi ta về.

Hà Thủy Nguyên

Con đường Viết của tôi (1): Viết cho mình hay viết cho người

Đọc thêm về chùm bại "Con đường Viết của tôi" tại đây: https://hathuynguyen.com/tag/con-duong-viet-cua-toi/ Tôi bắt đầu viết những bài thơ đầu tiên hồi lớp 3. Hồi đó tôi thường hay đi loanh quanh tìm lá cây, đem về ép, rồi viết những câu thơ vịnh loài cây ấy. Lên lớp 6, tôi bắt đầu viết tiểu thuyết đầu tiên, đó là một truyện khoa học viễn tưởng. Lúc đó, tôi nhìn lại những bài thơ viết hồi lớp 3, thấy ấu trĩ quá, nên vứt

Nhật ký Viết Muôn Vẻ Cuộc Sống #3: Viết là mơ về những giấc mơ

Trong đời sống hiện hữu với những sức ép sinh tồn và tương tác xã hội, mỗi người đều có cảm giác rằng chúng là thế giới thực, nơi các giác quan có thể chạm tới và gây cho chúng ta những cảm nhận rõ rệt. Nhưng khi ta nhắm mắt vào, mất đi ý thức hoàn toàn, chìm vào giấc ngủ, giấc mơ xuất hiện. Giấc mơ có vô vàn hình thái, được cấu tạo từ một mớ hỗn độn của những gì ta

Con đường Viết của tôi (7): Xây dựng nền tảng kiến thức cho người sáng tác văn chương

Các bạn click vào để đọc thêm:  “Con đường viết của tôi”  Nhiều người cho rằng những người sáng tác như nhà văn, nhà thơ phải như những kẻ “nhặt lá đá ống bơ”, ngơ ngơ ngác ngác như chú bê lạc giữa cõi đời. Hình ảnh ấy  thật dễ thương và dễ tạo thương cảm. Tuy nhiên, nếu bạn là người say đắm với các tác phẩm văn chương kinh điển, bạn có thể tưởng tượng rằng người sáng tác văn chương (nhà văn,

Sáng tạo cá nhân trong thời đại của công nghiệp văn hóa

Từ giữa thế kỷ 20, Mỹ và Pháp đã tiên phong thúc đẩy mạnh mẽ nền công nghiệp văn hóa và chứng minh sức ảnh hưởng sâu rộng, từ đó lan ra các quốc gia như Ấn Độ, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan... Các quốc gia này không chỉ hướng đến mục tiêu lợi nhuận, mà còn xem đó như một chiến lược để lan tỏa hình ảnh đất nước. Tuy nhiên, nội tại của nền công nghiệp văn hóa ẩn chứa

Tại sao tôi viết? – George Orwell (1): Động lực của nhà văn

Từ khi ít tuổi, có lẽ là năm hay sáu gì đó, tôi đã biết rằng khi tôi lớn lên tôi sẽ trở thành một nhà văn. Trong quãng từ mười bảy đến hăm tư tuổi tôi đã cố từ bỏ ý định này, nhưng tôi thực hiện điều đó với ý thức rằng tôi đang lăng mạ bản chất đích thực của mình và dù sớm hay muộn tôi sẽ ngồi xuống và sáng tác. Tôi là đứa thứ hai trong số ba anh