Home Sáng tác mới Lời tử sĩ

Lời tử sĩ

U u u u
Âm thầm một giọt khóc
mù giời mưa giăng
Tôi đã ngồi đây… lặng
u u u u
oán hồn kêu trước ngõ
dậm bước vô thanh
lướt
u u u u
khều sợi tóc
nhặt sợi tuyệt vọng quấn mồ áo rách đời toang
mưa giăng
giờ mù mịt
u u u u
ám thoảng góc hồn
nước non khuất lấp
đắp hòn mồ ma

u u u u
Thế nhân tù…
chật hẹp góc quan tài mủn mối
Nước non này chao đảo quan hà mập mờ hư huyễn
Sợi tóc xưa gỡ mãi vẫn rối bù
Những ân tình xưa cũ
đã cạn mòn
tượng tróc lở tường
phai bạc chiến bào xưa

u u u gió ù ù đạn pháo phập phù ký ức
những tan hoang vá víu
đủ chưa?
Nhạt màu huy hoàng
cứ lặng im
vệt thời gian cào xước nắp quan tài

tàn nhang ướt sũng
đất đượm màu tang
tháng âm hồn năm nay tiễn biệt
những hồn ma
bước qua cửa luân hồi

chiều nay gió u u
dậm chân bước vệt nắng mưa đảo phách
chiều nay những vong hồn ủ rũ
ướt sũng đời
bái biệt
ký ức một thời
xa

Hà Thủy Nguyên

Bước hềnh hệch

"Chúng ta mua những thứ chúng ta không cần, bằng tiền chúng ta không có, để làm vừa lòng những người chúng ta không thích." (Trích "Fight Club") Bước đi lạnh lẽo hai bờ gió dãy nhà chót vót cọc nhọn xuyên thủng khói mây Thiên thần trói đôi cánh góc bàn chật những con số dâng dầy Nở nụ cười điên điên loạn loạn cơn tâm thần vàng ệch một góc trăng Hềnh hệch, hềnh hệch, hềnh hệch… Cười cho qua một kiếp tù

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời Một lần tôi tuyên ngôn Khi tôi không còn tôi nữa   Lời tôi nói ra có thực là tôi Những bay bổng và mộng mị kiếp người Tiếng chuông vang vang Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm   Nơi tôi mộng Lúc nào cũng thế Tôi gào Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng...ong ong... Lời đám

Trường ca: Vị thần hiện đại

“Ta có thể ẩn mình trong vỏ hạt dẻ, nhưng vẫn là thượng đế của vũ trụ vô biên” (Trích “Hamlet” – William Shakespeare)   1- Khởi sinh cô độc   Ai đang trong này nhỉ Tinh cầu thẫm đỏ Hoả tinh ngùn ngụt lộ trình Ồ hơi máu nồng xác thịt Phàm thai rung động trời chiều Ai có nghe chăng? Xác thịt ơi Đáp lời ta Ngươi cô độc Ta cô độc nhỉ Màu tử sinh sôi sục Cho chật hẹp tinh thần

Độc mộc

Khí hàn hàn Mây nước nhạt Cưỡi độc mộc Rượu suông nhàn Trập trùng u uẩn ngàn ngàn hư ảnh Ngạo nghễ cười Giang sơn điên loạn Vỗ ván thuyền ca khúc phiêu phiêu Gió xiêu xiêu Mây nước vỡ Thành cũng vỡ mà bại cũng vỡ Say cũng rượu mà tỉnh cũng rượu Mộng bá vương nghiêng ngả trận cười Khúc đồng vọng máu hòa lẫn rượu Gió ngàn thu mộng nhuốm màu điên Một thời bá vương Một thời tài tử Lướt độc

Nhàm chán mang tính thời đại

Tôi đã mệt Những vần thơ nhàm chán Thế gian buồn bỏ tôi lại cõi không Trời đã hết những tia vàng héo hắt Nhân loại cười có thấy mỏi miệng chăng?   Lời vụn quá Thời đại vụn Bụi mịt mù, thành phố vỡ tả tơi Mưa ướt sũng đôi chân người lạnh lẽo Nóc nhà cao Rách nát dải sương mờ   Những vần thơ câu chữ gãy làm đôi Thần bạc nhược vuốt ve cơn yếu đuối Có một bầy nhà thơ