Home Sáng tác mới Lời tử sĩ

Lời tử sĩ

U u u u
Âm thầm một giọt khóc
mù giời mưa giăng
Tôi đã ngồi đây… lặng
u u u u
oán hồn kêu trước ngõ
dậm bước vô thanh
lướt
u u u u
khều sợi tóc
nhặt sợi tuyệt vọng quấn mồ áo rách đời toang
mưa giăng
giờ mù mịt
u u u u
ám thoảng góc hồn
nước non khuất lấp
đắp hòn mồ ma

u u u u
Thế nhân tù…
chật hẹp góc quan tài mủn mối
Nước non này chao đảo quan hà mập mờ hư huyễn
Sợi tóc xưa gỡ mãi vẫn rối bù
Những ân tình xưa cũ
đã cạn mòn
tượng tróc lở tường
phai bạc chiến bào xưa

u u u gió ù ù đạn pháo phập phù ký ức
những tan hoang vá víu
đủ chưa?
Nhạt màu huy hoàng
cứ lặng im
vệt thời gian cào xước nắp quan tài

tàn nhang ướt sũng
đất đượm màu tang
tháng âm hồn năm nay tiễn biệt
những hồn ma
bước qua cửa luân hồi

chiều nay gió u u
dậm chân bước vệt nắng mưa đảo phách
chiều nay những vong hồn ủ rũ
ướt sũng đời
bái biệt
ký ức một thời
xa

Hà Thủy Nguyên

Mất

Lặng Náu mình đêm ca dao Í ơi dải lụa đào Phơ phất Phiên chợ chiều ký ức tan hoang Bóng em bóng anh loáng thoáng Cơn mơ thôn dã Chẳng bao giờ thôi chẳng bao giờ nữa Phôi pha… Đã chôn vùi dưới con đường tít tắp Bất tận tham lam Đông đặc nặng bá quyền Con chuồn chuồn gãy cánh Lộn cổ xuống ao Gặp cánh cò lạc nhịp Ao xưa Còn đâu Những chiều bâng khuâng nỗi nhớ Lạc đâu tiếng vịt

Hết thời

Ta di một vì sao mệnh số Nhân gian xô lệch gì đâu Mặc quyền lộc rụng rơi Mặc danh tài phai nhạt Thân phận người nhỏ nhoi Sơn ca lạc Cuồng phong gầm thét Tờ thiên thư rách nát Hơi cổ đã lên mùi Bụi thời gian mờ mịt Kho sách đời Hết thời Vì sao trời Hết thiêng Chỉ lời ta còn vọng Tiếng nghìn năm Phật Chúa vắng cả rồi Trăng sao nay cũng vắng Bạn bè đều cô tịch Ngàn năm

Lá loạn cành hoang

Lá loạn cành hoang Lá loạn cành hoang Xôn xao xúc cảm trời đông lộng Ta lướt phố dài Mây rủ một nhành mai Chàng ngủ gục thư trai Ôm giấc mộng hoàng đài   Lá tàn tàn Phong hoang hoang Mộng hoàng đài úa vàng trên nẻo vắng Hoa mai trắng Tinh tựa sương Mềm tựa tuyết Chân nhân đang thuyết lẽ vô thường   Ta thoảng điệu gió Ta vi Vô Vi Cõi đời lặng nhịp Chân nhân mờ bóng Chàng sực tỉnh rồi Ta

Thơ ma

Những vệt hoa úa …Tàn canh Thinh lặng rớm đêm Loa kèn chớm rụng rồi cũng qua nhanh Vắng tôi rồi còn đâu Cảnh sắc này…đau Ô kìa vẩn mây chẳng động Ô kìa ma nữ tiêu vong Tôi tìm tôi trên cánh trắng tinh khôi Nào đâu thấy Chỉ đọng giọt sương thôi In bóng con mắt kiếm tìm Lại tìm Tìm trong vết úa Thời gian quệt lên tròng mắt Đã khô chẳng thể nào rơi lệ Một vệt già nua Đàn tịch

Ru kiểu mới

À ơi Ơi à   1 Đạo – Lạo Xạo Đời – Ngôi Blời   Bến giác xa xăm Hố rác trước mặt Giác vô ảnh Rác đa sắc Lạc giữa hư vô ai gọi ai về   2 Thơ – Nói Mơ Đương Đại – Điên Dại   Cái đẹp suy tàn Thói đời hẹp lượng Nhấp ngụm ảo, trời quang mây tạnh Tỉnh hơi men, trăng lặn sao mờ Màu hư thực, ai người thấu rõ   3 Chính – Minh Tinh Tà