Home Sáng tác mới Tản văn - Truyện ngắn Men rượu – Thần thánh – Các hành tinh

Men rượu – Thần thánh – Các hành tinh

Như cơn gió dạo chơi trên những thảo nguyên mênh mông, như âm thanh của biển lướt đi theo cánh sóng, hơi rượu quấn vào từng sợi năng lượng, len lỏi thấm đẫm Trái Đất trong men nồng. Trái Đất trở nên đẹp đẽ hơn nhờ men rượu của thần Dionysus. Men rượu khiến các thực tại song song đồng hiện. Nhưng ít ai biết men rượu được ủ từ sự giao hòa giữa năng lượng của Hải vương tinh và Diêm vương tinh.

Chúng ta đang sống trong một thực tại hiện hữu, chúng ta xác định được sự tồn tại của mọi thứ thông qua các giác quan. Diêm vương tinh với sự đơn độc, lạc lõng đã đánh thức hoài nghi bản chất thực tại trong ta. Diêm vương tinh, cánh cửa dẫn đến thế giới của thần Hades, giống như một mảnh vườn hoang trong đêm đang nở rộ những bông hồng đỏ như máu từ trái tim của ông hoàng si tình. Diêm vương tinh giống như một mê cung gương hình cầu, nơi bất cứ ai cũng nhìn thấy hàng trăm phiên bản của mình vỡ vụn và tranh cãi nhau. Với sức mạnh của Hades, Diêm vương tinh thức tỉnh con người khỏi sự mê muội của chốn vô minh.

Hades và hệ thống phán xử của ngài không đặt ra các điều luật. Diêm vương tinh chính là hệ thống phán xử, nơi từng thực tại giấu kín của mỗi người thức dậy, nơi mỗi người phải tách ra khỏi hệ thống bị xã hội cài vào đầu để tìm kiếm bản thân mình. Không phải ai cũng có thể đối diện với điều này, nên bấy lâu nay, Hades bị hiểu lầm là vị thần tàn ác. Hades chính là vị thần của sự thật và Diêm Vương tinh là cánh cổng dẫn chúng ta đến với sự thật.

Hải vương tinh từ trước vẫn được cho là hành tinh dưới sự quản chế của Poseidon, nhưng Poseidon chỉ quản lý đại dương Trái Đất. Hải vương tinh là một vùng biển mênh mông khác, vùng biển của vô thức. Vùng biển này chính là thực tại mà xã hội con người cố giấu diếm, thực tại bên kia cánh cửa Diêm vương tinh.

Hải vương tinh chi phối tư tưởng của con người. Tư tưởng có thể là một thứ không hiện hữu qua các giác quan, nhưng tư tưởng là một thực tại không thể chối bỏ. Tư tưởng không phải được sắp xếp một cách trình tự như các tòa nhà đóng kín, tư tưởng là một bản nhạc mênh mông, êm đềm cất lên từ trái tim con người. Hải vương tinh mang đến những giấc mơ đẹp đẽ, mảnh đất cho tư tưởng nẩy sinh.

Trái tim con người rung lên những viễn mộng bay bổng và Hải vương tinh giữ nhịp để hàng tỉ trái tim còn đập. Hải vương tinh khiến chúng ta không trở thành robot, không trở thành những zombie chỉ biết nghe lệnh của sự hung tàn. Và bất cứ ai đã bị robot hóa hay zombie hóa, chỉ cần một nụ hôn của vị thần cai quản Hải vương tinh là có thể thổi sự sống vào trái tim.

Vị thần ấy không phải là Poseidon, vị thần ấy chính là Persephone, người tình lý tưởng của Hades. Persephone trong thần thoại mang đến mùa xuân cho thế giới, đó chỉ là ẩn dụ. Mùa xuân là tượng trưng cho sự thức dậy, sự thăng hoa, sự mơ mộng. Persephone mang đến những giấc mơ, những tư tưởng cao đẹp. Nụ hôn của Persephone có thể khiến thế giới bừng tỉnh khỏi ngày tận thế.

Nhưng cả Hades và Persephone đều bị thế giới chối bỏ. Họ đều ở dưới địa ngục với các hồn ma bóng quế và tội lỗi của loài người. Nỗi đau ấy nhuốm vào năng lượng của Hải vương tinh và Diêm vương tinh. Nỗi đau ấy hàng ngày ngoe nguẩy trong tâm trí của Hades và Persephone. Để xoa dịu nỗi đau, men rượu đã ra đời.

Men rượu được chưng cất từ từng giọt mộng mơ của Hải vương tinh và đượm mùi hoài nghi của Diêm vương tinh. Men rượu cứu rỗi loài người khỏi nỗi đau tầm thường để đưa loài người tới nỗi đau thần thánh. Trong nỗi đau thần thánh, con người sẽ nhận ra bản thân mình, nhận ra giai điệu bên trong trái tim mình.

Dù cho rất nhiều kẻ đã chối bỏ nỗi đau thần thánh mà chỉ muốn xoa dịu nhanh chóng nỗi đau tầm thường, nhưng vẫn có những kẻ đủ dũng cảm để chịu đựng nỗi đau thần thánh, và họ đã trở thành những vị thần, và họ bất tử, và họ có thể trỗi dậy từ bóng tối hư vô dù cho trùng trùng lớp lớp kẻ thù ngăn cản.

Rượu lên men từ bóng tối nhưng cũng chính rượu mang đến ánh sáng cho thế gian. Men rượu là bình minh và hoàng hôn, là ranh giới giữa thực và ảo, nơi không có thực và ảo, chỉ có những dải âm nhạc tung bay trong gió.

Hà Thủy Nguyên

Thơ Đinh Hùng – Từ tình yêu tuyệt đối đến sự thăng hoa của dục vọng

Ôi cám dỗ! Cả mình em băng tuyết  Rợn xuân tình lên bộ ngực thanh tân  Ta gần em, mê từ ngón bàn chân  Mắt nhắm lại, để lòng nguôi gió bão   (Trích "Kỳ nữ") Đinh Hùng là hồn thơ mang vẻ đẹp của những cảm xúc, khát vọng nam tính nhất trong số các nhà thơ Việt Nam hiện đại. Là một nhà thơ xuất hiện vào những năm 40 của thế kỷ 20 nhưng có một điều lạ lùng là không thấy tên tuổi

Sao Hỏa – Ẩn ức – Hành động

Những kẻ tà ma luôn tìm cách tận dụng sao Hỏa để kích thích ác tính trong con người. Mỗi khi chúng chiếm sao Hỏa, kéo theo đó là những cuộc khủng bố, những vụ giết người hàng loạt, những hành động biến thái, đám đông tàn độc muốn chôn sống mọi cá nhân dám dũng cảm tách mình để vươn lên. Sao Hỏa ẩn chứa trong nó một xung lực có thể kích động mọi sức mạnh tiềm tàng bên trong con người. Trong

Hãy thay đổi thế giới từ những điều nhỏ nhất

Năm này đến năm khác đều kết thúc trong những sự mâu thuẫn, xung đột… những ý định còn dang dở… những cơn khủng hoảng không lớn không nhỏ… mọi thứ dường như đều đang treo ngược. Vẫn tiếp tục trào lưu phản biện xã hội từ đầu thế kỷ 21 đến giờ,  tràn ngập trên Internet là những tiếng kêu than, chửi rủa, oán trách… Đôi khi sự phản biện và phản ứng của trước nó trở thành trò cười cho người dân lúc

Sự suy tàn của cái đẹp

Có một thứ được gọi là lý tưởng. Lý tưởng thường hoàn hảo, đẹp đẽ và dường như không thể chạm tới. Lý tưởng không thể chạm tới sở dĩ bởi nó không được biểu hiện bằng vật chất. Người nghệ sĩ luôn tìm cách tạo ra từ vật chất hiện hữu những tạo tác hoàn hảo nhưng dường như bất lực. Như một kẻ điên, người nghệ sĩ vung búa đập tan mọi tạo tác hiện hữu. À không, nghệ sĩ điên thật! Chỉ

Mặt trăng – Thợ săn – Những ký ức trong rừng thẳm

“Ta từng buổi bơ vơ tìm bộ lạc” (“Người gái thiên nhiên” – Đinh Hùng) 1. Sâu hun hút giữa đêm trăng, cái mênh mông của ký ức hoang dã trỗi dậy, như một kẻ tâm thần muốn ăn thịt cả nhân loại, nhưng vì không thể, nên chỉ có thể ăn thịt chính mình. Mọi thành phố đều chật hẹp, mọi thành phố đều được cấu trúc bởi những bức tường và những cái lỗ con con chúng ta vẫn gọi là cửa sổ.