Home Sáng tác mới Nam ai tóc vương trăng

Nam ai tóc vương trăng

Dậy mùi cơn điên vào mây
Trăng
Oán than phần phật gió mây ngàn
Mộng trần đã bén thời tiêu tán
Miệng trăng mỉm khoé hạnh cười tàn

Í ơi
Lòng trăng còn lả lơi
Trỗi cơn hoang dã bạo dâm đời
Mệnh người tơi tả cơn thành bại
Trắng tay hồn lặng miệng mỉm cười

Nguyêt khúc lặng thinh
Mệnh bỗng rùng mình
Phong trần gào thét
Tinh bỗng hiện hình

Dập dềnh cơn nước nổi trôi quốc vận xoay vần
Hồn hát Nam ai trông vời cổ quốc
Lênh đênh một cuộc đợi chờ mai hậu

Í a bóng ai xa
Khuất nẻo áo bay la đà tử cuộc
Ngục u hồn chấn song vừa khép
Lụi niềm đau vừa bén lửa
Khúc củi mục khói lam màu

Í ơi
Ta lại lả lơi thả tóc cuốn trăng buông
Sợi tơ tình vấn vương hồn bảo tháp
Chuông quốc tự nện tục lụy vào mây
Tóc trăng buông gỡ niềm phàm bụi rụng

Bóng phồn hoa đã lịm màu giả dối
Có nghe chăng trăng đã vén mây ngàn

Hà Thủy Nguyên

Mưa, đọc sách

Tôi - mưa rơi vô tận Mưa bất khả đếm Tận bất khả cùng Tôi bất khả chờ kết thúc   Hà Nội mấy lần vào đông nhỉ Có nghe gió gợn quầng mây Mưa lạnh như lòng tôi Đêm sâu như mắt tôi Lá như thời gian rụng Và cốc nước chưa đầy hơi lạnh Chưa vơi một chút thảnh thơi   Vô vàn cuốn sách đợi tôi Bạn bè cũ đợi tôi Tôi cũng đợi tôi Nơi góc quán cũ mòn mưa rơi

Sầu đêm mưa

Ta rầu mưa chẳng thành cơn Có ai cô đơn như ta Bên ô cửa tủi hờn chết lịm Thế gian đã nhen mùa thảm bại Vị tầm thường mặn chát đầu môi Bên thềm chẳng giọt mưa rơi Mà ta ướt đầm sương tóc Ta đã mơ những mùa thanh vắng Vắng lặng này mênh mông Ta trôi tựa dòng sông In bóng Một cõi không Họ lãng quên ta Như lãng quên sầu thương Những tên hề chèo nghênh ngang chẳng màng mặt

Buồn, tạt ngang thế giới

Buồn, tạt ngang thế giới Mảnh vụn hồn, Bầy người rắc trên sông Lập lòe hi vọng trôi tắt lịm Nguyện cầu chi Huyên náo tham lam   Buồn, tạt ngang thế giới Ai ru con cũng như ai ru con Bé thơ 1, bé thơ 2, bé thơ nào đó Lăn tương lai Rơi hố thẳm mồ sâu Chỉ để lại lời ru Cho đứa trẻ mai sau   Buồn, tạt ngang thế giới Nỗi đau ép kiệt : Tinh chất lý tưởng -

Đôi mắt tôi

Có những thế giới tôi dạo bước Chẳng ai lai vãng Họ lờ đi như không có trên đời Hai con mắt bịt hai thôi còn một Giả ngắm nhìn nhân gian ở cõi kia Kẻ vô lý trí thấy tất thảy Chẳng hiểu gì tất thảy Lao và lao và lao và lao Nào có sao Lạc vào vô vàn thế giới Xoá nhoà bản thân thành hạt bụi Đúc nên tầng tầng thế giới   Tôi yêu đôi mắt tôi Lý trí tôi

Vòng ác mộng

I - Ta, đầu quấn dây nho Mái tóc tro tàn nhuốm Khoác da báo đi giữa xuân tươi Say lướt khướt mùi tâm trạng lên men Giữa đám đông người hét hò bên lửa Điệu nhảy đã quen nhịp loạn cuồng Hái trăng đi, hiến trăng cho ta khoảnh khắc này Rượu máu lẫn lộn rồi Chẳng ai còn trinh tiết Kìa kìa tục luỵ đã ngập hồn Ta, thiên tài gẩy điệu buồn Giữa giáo đoàn hoan lạc Khát thèm một nụ hôn