Ngày mai, rồi ngày mai, lại ngày mai
Lê lết theo nhịp đời nhỏ mọn ngày qua ngày
Tới thanh âm cuối cùng của thời khắc ghi dấu ;
Và tất thảy ngày hôm qua đều nhen nhóm cho những kẻ khờ
Con đường tới cái chết tối tăm. Tắt thôi, tắt thôi, hỡi nến nhỏ !
Đời này có gì ngoài một bóng ma lang thang, một diễn viên nghèo nàn,
Khuệnh khoạng và u sầu trên sân khấu
Để rồi đi đến vô thanh. Đó là câu chuyện
Được kể bởi gã ngốc, ồn ào và điên loạn,
Phô bày điều vô nghĩa.
William Shakespeare
Dịch: Hà Thủy Nguyên
Bản gốc:
Tomorrow, and tomorrow, and tomorrow,
Creeps in this petty pace from day to day,
To the last syllable of recorded time;
And all our yesterdays have lighted fools
The way to dusty death. Out, out, brief candle!
Life’s but a walking shadow, a poor player,
That struts and frets his hour upon the stage,
And then is heard no more. It is a tale
Told by an idiot, full of sound and fury,
Signifying nothing.
(Trích đoạn thơ trong vở “Macbeth”)