Home Sáng tác mới Requiem Mưa

Requiem Mưa

Mưa
Rải gam đêm
Là Vô Tận

Ta
Đếm thời trôi
Là Hư Vô

Yêu
Khẽ dần buông
Là Quá Khứ

Mây rơi kìa Mưa bay

Hà Nội chẳng ai hay điệu ả đào vẳng đêm vắng lặng
Í ơi lơi lả cợt cười
Vọng
Lòng đất nảy mưa rơi
Giai nhân đã thõng một đời

Thành phố cũ mòn hồn mặc khách
Gốc cây khô trơ trọi
Rạch nét sầu lên mưa
Trắng mấy vần thơ ủ dột

Xì xào tục khách
Ai mất ai còn
Chỉ chút thơ thôi
Viết tình vào sử

Ta đang lạnh ư hay lòng đang lạnh
Ai đang phất phơ hay cỏ mộ vừa xanh

Thung mưa

Rộn nhịp mưa khua…tràn thung Gà hoang gáy loạn nước non cùng Ùn ùn sơn khí vờn chiều quạnh Còn tôi họa thơ… Tôi nhớ tôi đi những dặm trường Bên thành xưa cũ đã chìm sương Áo bào thấm thoắt luân hồi đọng Còn thơ giữa đoạn trường… Đàn trời hờ hững nhịp gió trời Thung mưa đã ngập thi tứ lơi Tôi gom ảo ảnh thành thơ cũ Cho hồn sống lại một cuộc đời Chân dẫm hài mưa nghe lạnh lạnh Nghe

Ủ men thơ

Ta vuốt một chùm thơ đã cũ Trên cây đời tàn úa suốt thiên niên Ai kẻ vãng lai mùa quá khứ Mang về đây trọn vẹn cả màu thơ   Lạc bước nơi u ngục Đếm lá rụng lá tàn Ép chùm thơ quá khứ Cho lên men thời gian Hơi men say thế giới Cho thế giới quên buồn Cho buồn vương u ngục Cho ngục quên cơn điên   Ai thương kẻ điên nơi đáy ngục Hận nhân tình nên hồn loạn

Còn lại

Đánh dấu một chút vàng trong nắng Đánh dấu một chút buồn trong mưa Đánh dấu một nốt trầm trong bản thanh âm rộn rã…   Đôi cánh đã xa bay rồi Chỉ tôi còn ở lại Mỗi bước theo vết dấu lông chim Ôi gió đã cuốn trôi tự kiếp nào?   Nắng tắt Mưa ngừng Mọi thanh âm im bặt Một tiếng “suỵt” khẽ khàng Hồi ức vô thanh nhỏ giọt Thiên đường xé toạc thành những đám mây   Những phim đàn

Đắm mưa

Thôi đã hết mơ rồi Mưa chưa dứt, mưa ơi Tình vẫn động, tình ơi Sợi tơ trời lơi lơi…   Thôi đã hết mơ rồi Đôi cánh tình đã khép Lẳng lặng nhìn đời trôi Mưa rơi rơi, chưa dứt   Ta lang thang trong mơ Mơ lang thang trong đời Đời lận đận dưới mưa Mưa lận đận nên thơ   Đắm mình, căn phòng trống Mơn man vuốt tơ tình Thơ rơi rơi là mưa Thơ lơi lơi là mơ   Người

Đêm mưa say Omar Khayyam

Mưa thơ rơi Mưa rơi thơ Í ơi rơi thơ mưa Chỉ một khúc chơi vơi vừa vọng Đã qua đời Chỉ một say cuồng vừa bén Đã hư vô Mồ ma trăm muôn giọt tưới Lịch sử sũng trang viết mới Bút cùn mòn ghi lại được gì đâu Phác mãi một màu đã cũ Nghèo nàn sao Không gượng muôn vẻ màu tươi Của thế giới nhiệm màu Khúc mưa lạc vận Giữa bản bi hài mệnh số Hồn ai say buông mưa