Home Tác phẩm & Dự án Tiểu thuyết “Thiên mã”

Tiểu thuyết “Thiên mã”

Tiểu thuyết “Thiên mã”

Tác giả: Hà Thủy Nguyên

Thời gian sáng tác: 2010

Số trang:  183 trang

Xuất bản năm 2011, NXB Kim Đồng –Tái bản năm 2023, NXB Kim Đồng

Độ ảnh hưởng: Đoạn trích từ “Thiên Mã” được đưa vào Sách giáo khoa Ngữ Văn lớp 7, thuộc bộ sách KẾT NỐI TRI THỨC VỚI CUỘC SỐNG của Bộ giáo dục & đào tạo. Cuốn sách được đánh giá là một trong những cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng đầu tiên tại Việt Nam. 

Đặt mua tại: Thiên Mã – Hà Thủy Nguyên – Book Hunter Lyceum

Tổng quan nội dung:

“Thiên mã” là cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng pha trộn với các yếu tố huyền bí, được viết với giọng kể của một cô gái tuổi mới lớn. Các nhân vật chính trong truyện đều không có tên mà được gọi bằng các đặc điểm. Linh vật của truyện là con thiên mã, được lai tạo từ công nghệ gen của Thần Đồng, là nhân vật duy nhất có tên riêng với cái tên Thần Thoại. Thần Thoại chở nhân vật tôi và Thần Đồng tham gia vào một cuộc phiêu lưu đến các công trình cổ của các nền văn minh như đền thờ Delphi, Kim Tự Tháp Ai Cập, sa mạc Gobi, thành phố Atlantic chìm dưới đáy biển…v…v…

“Thiên mã” có thể được xem là cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng đầu tiên ở Việt Nam có sự kết hợp với các yếu tố huyền bí, tâm linh. “Thiên mã” được đánh giá khá cao bởi sự mới lạ và các kiến thức được sử dụng trong sách ở thời điểm nó ra đời.

Báo Lao Động: “Thiên Mã” như một hành trình không giới hạn của trí tưởng tượng tuổi thơ, không chỉ mang lại kiến thức về lịch sử, văn hóa, mà còn là lời nhắn nhủ về sự dấn thân theo đuổi ước mơ của người trẻ tuổi.

Nhà báo Phan Thế Hải: “Viết về đề tài khoa học viễn tưởng, nhưng “Thiên Mã” có rất nhiều những câu văn đẹp, làm rung động cả những con tim phong trần. Sự hồn nhiên, sinh động của câu chuyện đã hấp dẫn những người khó tính nhất, kể cả với ai tự cho mình là kẻ hiểu đời vẫn phải ngỡ ngàng.”

Trích dẫn truyện:

  • “Từ thuở bé, tôi vẫn mơ về những con ngựa có cánh thần kì trong thần thoại Hy Lạp. Những con ngựa ấy có thể cất cao đôi cánh, đưa tôi tới bất cứ nơi chốn kì diệu nào trên thế giới bao la này. Dần dần, lớn lên, tôi nhận ra rằng vốn dĩ chẳng có con thiên mã nào cả. Mười bốn tuổi, tôi phải đối mặt với những môn học khô khan, những bài kiểm tra cứng nhắc và những cuôn tranh tài quyết liệt, sẵn sàng loại bỏ tôi bất cứ lúc nào. Bố mẹ tôi không thích tôi mơ mộng. Họ đặt cho tôi một định hướng chắc như đinh đóng cột, rằng: khi lớn lên tôi phải trở thành bác sĩ, không thì cũng phải là một doanh nhân. Nhưng không! Tôi sợ những con số lắm. Nào thì con số, nào thì công thức, nào thì phép toán… Tất cả đã che dần, che dần hình ảnh mơ hồ về đàn ngựa có cánh tồn tại trong tâm trí hỗn loạn của tôi.”
  • “Từ biệt bị đạo sĩ trông nom “Ngôi đền Yên Tĩnh”, chúng tôi bay qua rặng núi, tới sườn phía nam của Everest, nơi tiếp giáp với đất nước Nepal nhỏ bé. Qua thông tin thu thập được về các cuộ thám hiểm Everest, chúng tôi được biết các nhà leo núi thường khởi hành tại một nơi gọi là Trại Nền với độ cao trên 5000 mét. Để tới được đây, nếu không có Thần Thoại, chúng tôi sẽ phải tới Lukla ở độ cao 2860 mét, rồi từ làng Kathmandu đi qua Namche Bazaar. Nhưng ỷ vào con ngựa có cánh với sức chịu đựng phi thường, chúng tôi tin chắc nó có thể an toàn tiếp đất ngay trước cổng ngôi đền. Giờ đang là mùa hè – mùa mưa. Vào mùa này, ở khu vực núi có những dòng khí chuyển động rất lạ. Thần Thoại đang bay giữa không trung thì một cơn giông thình lình xuất hiện. Hắn và tôi ôm chặt lấy cổ Thần Thoại để không bị thổi văng đi. Nhưng sức của thiên mã không đủ để đương đầu với trận cồng phong giữa chốn thâm sơn. Mây chao đảo! Núi chao đảo! Gió gầm gào bên tai! Tôi thấy mình và Thần Đồng bị hất xuống một sườn núi. Hình như hắn đã ôm chặt lấy tôi, nép mình dưới một mỏm đá lớn, chờ trận cuồng phong lắng xuống.”

Hệ thống thờ cúng thần của người Việt

I – Khái niệm “Thần” trong văn hóa người Việt “Thần” là một khái niệm rất khó định nghĩa cho dù ở bất cứ nền văn hóa nào. Một cách mơ hồ, ta có thể hiểu “thần” như một lực lượng siêu nhiên ở bên ngoài đời sống hiện hữu của con người nhưng vẫn có thể tác động đến số phận của mỗi cá nhân. Con người một các tự nhiên, đã sớm ý thức được cái chết của mình và sợ hãi tới

MƯA TRĂNG

Trăng trắng mưa Trăng rơi Trăng rơi Tàn mùa   Trăng trắng đêm Trăng ảo hóa Mùa lên dây Gẩy điệu tàn thu   Điệu rơi Điệu rơi Thơ ngưng ý đọng Đàn gọi mưa trăng Ta gọi Đời   Đời thấm trăng trắng mưa Ta đàn Đời lên thơ Ta rơi Đời nghe thu Đời ảo ta một kiếp Ta ảo Đời trăng ơi   Mưa trăng rơi Mưa trăng trắng Đời, thơ ơi   Hà Thủy Nguyên

Kẻ mơ

Tôi đã quên mình là kẻ mơ Lơ thơ trên phố Dọc ngang tìm lời giải đố Chẳng viết nổi câu thơ Có những chiều thu lạnh nhạt trôi qua Tôi đi và đi giữa dòng người Dòng đời trôi đi đâu về đâu Dòng sông ra biển tìm cái chết Còn tôi hư huyễn thoát giấc mơ Để rơi vào cơn mơ khác Thêm tầm thường Thêm giả dối Muôn vàn kiếp phù du Đâu ai tỉnh Phật cũng rơi vào hư huyễn thế

Đăng Cao – Đỗ Phủ

"Đăng Cao" là một tuyệt tác của Đỗ Phủ, bài thơ chạm đến sâu thẳm trong tinh thần độc giả đến nỗi có rất nhiều bản dịch hay. Nhưng rồi thì tôi vẫn dịch một bài "Đăng Cao" cho chính mình, bởi đó là cảm ngộ của mình. Gió thốc trời cao vượn hú sầu Bến trong cát trắng chim liệng mau Hiu hắt lá rụng hoài không ngớt Cuồn cuộn sông trôi mãi về đâu Thu rầu vạn dặm nơi đất khách Thân tàn

Đối thoại với vua Richard Sư Tử Tâm về Thực tại

Ta nghe kể Richard Đệ Nhất với biệt danh Sư Tử Tâm là vị vua hùng mạnh nhất nước Anh. Ông ta thực hiện nhiều cuộc Thánh chiến nhất trong lịch sử giáo hội Công giáo. Ông đã viết rất nhiều tác phẩm thơ ca bằng tiếng Pháp, nhưng giáo hội đã tiêu hủy chúng hoặc giấu kín chúng vì cho rằng Richard là quỷ dữ. Hôm nay Richard Đệ Nhất thức dậy từ hầm mộ tối tăm, vùng vẫy như con mãnh sư giữa