Home Dịch thuật Dịch thơ Thăng Long – Nguyễn Du

Thăng Long – Nguyễn Du

Kỳ 1:

Sông Lô núi Tản năm tháng qua,
Thấy lại Thăng Long ta đã già.
Ngàn năm điện cũ thành đường lớn,
Một dãy tường nay tiếm cung xưa.
Mỹ nhân thuở ấy ôm con nhỏ,
Chàng trẻ năm nào hóa lão gia.
Trằn trọc đêm trường lòng cay đắng
Một mảnh trăng thanh vọng sáo xa.

Kỳ 2:

Đây thành mới đắp vẫn trăng xưa
Thăng Long thuở ấy chốn đế đô
Dọc ngang đường xá mờ dấu cũ
Cũ mới sáo đàn lẫn điệu ca.
Ngàn năm phú quý mồi tranh đoạt
Bè bạn thiếu thời mất còn ư.
Thế sự nổi chìm đành than thở
Phau phau đầu bạc chỉ mình ta.

Hà Thủy Nguyên dịch

Bản Hán Việt:

Kỳ 1

Tản lĩnh Lô giang tuế tuế đồng,
Bạch đầu do đắc kiến Thăng Long.
Thiên niên cự thất thành quan đạo,
Nhất phiến tân thành một cố cung.
Tương thức mỹ nhân khan bão tử,
Ðồng du hiệp thiếu tẫn thành ông.
Quan tâm nhất dạ khổ vô thuỵ,
Ðoản địch thanh thanh minh nguyệt trung.

Kỳ 2:

Cổ thời minh nguyệt chiếu tân thành,
Do thị Thăng Long cựu đế kinh.
Cù hạng tứ khai mê cựu tích,
Quản huyền nhất biến tạp tân thanh.
Thiên niên phú quý cung tranh đoạt,
Tảo tuế thân bằng bán tử sinh.
Thế sự phù trầm hưu thán tức,
Tự gia đầu bạch diệc tinh tinh.

 

DÂN CHỦ HAY CỘNG SẢN? TÔI CHỌN CON NGƯỜI!

Tôi sinh ra trong những năm đầu Đổi Mới và được vây quanh bởi một không khí những người Cộng sản tử tế và hiền lành. Lúc tôi lớn lên một chút, có nhận thức riêng, khoảng 12 tuổi, cuốn sách đầu tiên khiến tôi đặt vấn đề nghi ngờ về đời sống tuyệt đẹp mà tôi đang có, đó là tập nhật ký của Nguyễn Huy Tưởng bị vứt lăn lóc trong góc Thư viện Hà Nội. Tôi chọn đọc nhật ký của ông,

Cảm phúng kỳ 3 – Lý Hạ

Bản dịch của Hà Thủy Nguyên Núi Nam đìu hiu thế Mưa quỷ tưới cỏ suông Thu kinh kỳ khuya khoắt Gió qua bao kẻ già. Con đường chiều chạng vạng Cây sồi gió xoay xoay Trăng ngụ cây đứng bóng Ánh bạc trùm cô sơn Đuốc đêm đón kẻ mới, Đóm lập lòe cõi ma. Bản Hán Việt Nam sơn hà kỳ bi, Quỷ vũ sái không thảo. Trường An dạ bán thu, Phong tiền kỷ nhân lão. Đê mê hoàng hôn kính, Niểu

Long Điểu truyện – Chương 3: Dứt bỏ tình riêng

Chúc Thịnh Lai được đưa về rừng Bạch Tùng. Sương mù bủa vây quanh doanh trại. Nghĩa quân đứng thành hàng cúi đầu mặc niệm. Đàn sói tru lên từng hồi tang thương. Tử Quỳnh phu nhân và phó tướng Vương Minh quỳ trước thi thể của vị anh hùng. Thần Cơ vừa quỳ vừa ôm Thái Sơn đang thở hổn hển trong tay. Biến động tâm lý quá lớn và khí lạnh của núi rừng khiến Thái Sơn bệnh tình tái phát, tay chân

Bồ tát man – Lý Thanh Chiếu

Kỳ 1 Gió thoảng nắng phai xuân vừa hé Vừa thay áo mới lòng thanh nhẹ Chớm tỉnh thấy khí hàn Tóc mai vương nét tàn Cố hương nơi nào thế Chỉ say mới tạm quên Trầm hương nằm đợi cháy Hương tan rượu nào say. Kỳ 3: Ngỗng về kêu xé nát mây xanh Ngoài cửa tuyết buông lư khói tỏa Đèn rọi ánh phượng thoa Thoa cài chỉ qua loa Tiếng tù giục trời sáng Ngưu Đẩu cùng chiếu rạng Lòng xuân hoa

Văn hóa sùng bái chiến tranh trong tín ngưỡng của người La Mã cổ đại và ảnh hưởng tới phương Tây

Nếu người Hy Lạp cổ đại sùng bái trí tuệ và sự khéo léo, thì người La Mã cổ đại coi chiến tranh như biểu tượng của sức mạnh và sự vĩ đại, và trong suốt lịch sử phát triển, chiến tranh trở thành cột trụ của nền văn hóa mà đến ngày nay vẫn ảnh hưởng đến thế giới phương Tây. Sự tôn sùng các vị thần chiến tranh Trước khi Julius Caesar thành lập đế chế Roma vào thế kỷ I trước Công