Home Sáng tác mới Thơ Cà phê chiều nguội anh hùng

Cà phê chiều nguội anh hùng

Nghe tin Stan Lee qua đời

Chuyện đời lướt qua

Kẻ cao giọng rít lên điều nhạt nhẽo

Những lời vô nghĩa vãi vương

Ly cà phê đã nguội

Ai thương đâu buổi chiều đang cạn

Ai thương đâu một kẻ ơ hờ

Thèm phút giây vắng lặng

Thèm im ắng

Như mây

 

Tôi đã ngồi đây

Đầu thế kỷ điêu tàn

Ếch nhái đầy đường, anh hùng vắng bóng

Cuồng nhân rêu rao cứu thế

Tội đồ điên loạn vênh vang

Ôi những thế kỷ kiêu binh đốt toà thành đổ hận

Tàn tích còn đâu, dòng sử đã mờ

Ly cà phê đã nguội

Lòng tôi chẳng như mây

Và những bóng cây tích oán hờn đô thị

Đêm đêm quỷ mị

Vọng trường mộng điên rồ

 

Tôi đang đi đang đi trong nhà thương điên vô hạn

Chẳng bức tường nào ngăn giữ

Ai cũng như ai

Bệnh nhân ư?

Bác sĩ ư?

Tất thảy hồn đã cạn

Người điều trị người cho trầm trọng cơn điên

Những triền miên ma mộng

Ly cà phê nguội ngắt

Những thiên thần không mặt

Cuộn đói khát yêu thương

 

Có ai nghe gió thở dài

Tôi hoài thai điều cũ

Xác anh hùng ủ rũ tượng đài

Máu chẳng khô lòng đất

Ly cà phê dang dở

Chẳng đóng nổi câu thơ

Hay tôi đang nói mơ

Trại tâm thần điên loạn

Đời có thôi náo động

Tôi bao giờ hóa mây?

 

Ly cà phê chẳng hết

Vàn câu chuyện chẳng tan

Trại điên tường chẳng dựng

Anh hùng tàn

Ai than

Một thế kỷ màn khép dở

Kịch mới ai đoái hoài

Còn tôi ước làm mây

Nơi góc nhà chật hẹp

 

Hà Thủy Nguyên

*Bài thơ nằm trong tập thơ NẰM XEM SAO RỤNG của Hà Thủy Nguyên

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời Một lần tôi tuyên ngôn Khi tôi không còn tôi nữa   Lời tôi nói ra có thực là tôi Những bay bổng và mộng mị kiếp người Tiếng chuông vang vang Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm   Nơi tôi mộng Lúc nào cũng thế Tôi gào Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng...ong ong... Lời đám

Đôi mắt tôi

Có những thế giới tôi dạo bước Chẳng ai lai vãng Họ lờ đi như không có trên đời Hai con mắt bịt hai thôi còn một Giả ngắm nhìn nhân gian ở cõi kia Kẻ vô lý trí thấy tất thảy Chẳng hiểu gì tất thảy Lao và lao và lao và lao Nào có sao Lạc vào vô vàn thế giới Xoá nhoà bản thân thành hạt bụi Đúc nên tầng tầng thế giới   Tôi yêu đôi mắt tôi Lý trí tôi

Sám hối biển khơi

(Tưởng niệm sự kiện Gạc Ma) Những trận chiến nào đã qua Những trận chiến nào đang tới Tôi đang đợi ngày sám hối Của những tên điên Những kẻ ha ha phất cờ khởi sự Bằng xương máu chất chồng oán hận Không oán hận, chúng nào có nghĩa gì đâu! Họ không quên oán hận Nhưng đã quên mất nỗi đau Tự cấy mình hóa thân quái vật Gào lời giả dối quen tai Hàng hàng mĩ từ lý tưởng Bộ đồng phục

Chiều lịch sử

Tôi đã đi dọc đường lịch sử Chẳng bóng người Chẳng đáp lời ai Chỉ những quân cờ tung tóe Bàn cờ toang hoác lỗ Những hố chôn người nào biết sử xanh Nào những ai lưu danh Đã ố màu kim cổ   Tôi lạc đường giữa muôn vàn trang sách Vàn sự thật đều dối trá như nhau Mờ mờ nỗi đau tiền kiếp Hỏi ai, đáp ai Muôn đời câm nín Chỉ đau thương lên men ly rượu chiều Và trăng sao

Túy ngạo sa trường

Lan mưa đêm chiếu ánh tịch liêu vất vưởng gió chạy đùa gót tuấn mã chinh thiên hạ Vẩy lời lời thơ kết vận mây giăng sắc cố nhân hội tụ giáp trụ mùa bão táp mưa sa Gầm cơn sấm động mé thành vong chuyển hồn rung thần bạt vía quỷ tan hoang Di mệnh số tinh cầu xoay biến loạn điệu vào nhịp mới lênh láng thời cơ tràn mấy cuộc mơ qua Lất ngất men say cười không tiếng ngắm đời trôi