Home Dịch thuật Dịch thơ HÃY ĐẾN TRÀN CUNG MÂY – OMAR KHAYYAM

HÃY ĐẾN TRÀN CUNG MÂY – OMAR KHAYYAM

(Chán quá, lôi thơ Omar Khayyam ra dịch)

Hãy đến, tràn cung mây, nơi ngọn lửa xuân tươi
Tấm áo choàng đông vương hận tuột rồi
Hỡi chim thời gian nào tung cánh
Và chim đà bay bổng trên trời

Bản tiếng Anh của Edward FitzGerald:

Come, fill the cup, and in the fire of spring
Your winter garment of repentance fling.
The bird of time has but a little way
To flutter – and the bird is on the wing.

Hà Thủy Nguyên dịch

Say Rumi…

Tôi say một nỗi buồn trong giọt rượu Rumi hát bên tai Điệu xoay xoay Ly rượu rỗng không Vỡ Cố đô Đổ nát Thời đại vàng ngả nghiêng tiếng hát Khúc sáo thưa thoang thoảng trời chiều Con sư tử gầm rống chân trời đại mạc Kinh động ai đâu Gục đầu bên bãi cát Cửa cố đô đã rụng cánh rồi Tôi đi qua đại lộ chẳng bao giờ tắt nắng Chẳng giọt mưa nào đọng vũng chân tâm Những hoan lạc dục

Say rượu một cõi mù mờ nơi thơ

Nhà thơ tìm đến say để gỡ bỏ lớp lý trí. Ái tình mang đến say đau đớn, thuốc phiện mang đến say mộng ảo, nhưng rượu mang đến say cuộc đời. Trong muôn loại say, say rượu có đủ muôn hình vạn trạng, bởi say rượu là một cách để tách khỏi đời sống mà không bước ra khỏi đời sống, trải nghiệm mọi thang bậc của đời sống mà không tầm thường theo nó. Nhà thơ say rượu như một trạng thái tự

Trí tuệ của khu vườn Islam

Ý tưởng khu vườn luôn là trọng tâm của đạo Islam với mục đích mang lại hi vọng - vì thiên nhiên quá đẹp đẽ - và nhuốm sầu muộn thẳm sâu - bởi bản thân cuộc sống không bao giờ có thể trở nên hoàn hảo. [caption id="attachment_2796" align="aligncenter" width="575"] Bagh-e Babur Garden, Kabul, Afghanistan, được xây năm 1528 dưới thời kỳ cai trị của đế chế Mughal tại Ấn Độ. Nguồn ảnh: Hidden Architecture.[/caption] Đối với người Islam, thế giới mà chúng ta

Say trăng…

Lao vào những cuộc chiến giành giật, lao vào những cơn say điên rồ ngây ngất dưới ánh trăng… Rồi ta chỉ là một cơn gió vút qua cuộc đời mà lực hút của trăng có thể làm ta đổi hướng. Rừng sâu thâm u huyền bí không còn… Chỉ còn những dãy nhà mờ nhạt… nhưng ánh trăng… trăng… trăng… xé rách mảng tường… rong rêu vằn vện… máu muôn loài âm ỉ dưới nền bê tông lạnh ngắt… Cuồn cuộn… cuồn cuộn… cuồn