Home Sáng tác mới Khắc khải huyền

Khắc khải huyền

Mảnh gương vỡ
nhà gương vô hạn bóng
Trùng trùng vũ trụ cũng vừa tan
Cơn gió rít miết qua tầng hữu hạn
Nhập về đây
Trời đất mới định hình

Ta nghe ký ức mưa gió quật
Vòng thời gian lăn bánh tận đâu đâu
Tay chẳng níu chẳng buông hờ hững tuột
Tình chẳng đi chẳng đến cứ ơ hờ

Ai chạm đó
Một giọt say trần thế
Thiên cổ mộng chưa chịu tỉnh bao giờ
Biển nghiệp duyên dập dìu con sóng vỗ
Cát phủ mơ mờ trong cõi chìm thơ

Tia thiều quang chiếu rọi trùng trùng bóng
Vạn mặt gương xao động ký ức xa
Lung lay cả sâu thẳm chốn tâm ma
Và mưa gió nhạt nhòa
Mờ thiên cổ

Oà rồi
Dập dềnh cơn hồng thủy
Trôi qua
Đáy gương sót mộng nào.

Hà Thủy Nguyên

Xem “Arrival”, nghĩ vài điều về thời gian và ngôn ngữ

Mới đầu năm 2017, các nhà làm phim Holywood đã cho ra đời hai bộ phim “siêu ảo” về dòng thời gian và những thông tin lưu chuyển tương ứng, đó là “Assassin’s creed” và “Arrival”. Tôi thích thú với “Assassin’s creed” hơn nhưng tôi sẽ không viết về nó bởi nó dường như vẫn đang dang dở. Tôi sẽ viết về “Arrival” không phải vì tôi thích nó mà vì những gì tôi thấy nực cười ở bộ phim này, và những lý giải

Dân tộc bên bờ biển

Có một dân tộc bên bờ biển quỷ Dậy sóng tham Chìm đắm cơ đồ Con thuyền tương lai mắc cạn Quỷ khốc Than thân Đói tinh thần Cứ ngỡ mình nghèo đói Tự nhai mình, thịt dai nhách, về không   Ngày lại ngày Kẻ cúi đầu Biết gì đâu Vài ba tấc đất Cũng ngậm cười Quỷ đói Lết đêm trăng đỏ ối Thời gian trôi Thế hệ ăn thế hệ sau ăn thế hệ sau   Tôi viết bài thơ phi dân

Nhớ#9: Trăng

Trong Tarot, quân The Moon đại diện cho những hiểm nguy khi ta bước vào những gì còn đang bị bóng tối che khuất. Bóng tối ấy có thể là một cuộc phiêu lưu, cũng có thể là chính bản thân mình. Mặt trăng soi không đủ tỏ để nhìn rõ những hiểm họa xung quanh. Trong đêm tối, mặt trăng như thể một hi vọng đầy ảo giác. Ánh sáng của nó không thực của nó. Chỉ là sự phản chiếu của mặt trời.

Thuyền âm nhạc nay đâu…

Ta là ta rơi khi mưaĐêm luồn đêm buồn ai xưaHẻo tứ thơ lăn thảm bụiƯớt hơi chợt lạnh mấy ai về Bóng người xưaMột người xưaLại một người xưaBước chân không tiếngLời không lờiLướt qua nhau gió rụng cành mây rung rinh đọng Thuyền âm nhạc xác xơ mùa lạc lốiUốn mình nay đà chật hẹp phàm thânTỉa đôi cánhBóng lông thẫm máuLạc phố phường trận gió bụi đòi cơn Đêm mưa suôngChẳng nghe tiếng oán hờnVọng ngàn năm sâu thẳmVực đã bịt và

Cà phê chiều nguội anh hùng

Nghe tin Stan Lee qua đời Chuyện đời lướt qua Kẻ cao giọng rít lên điều nhạt nhẽo Những lời vô nghĩa vãi vương Ly cà phê đã nguội Ai thương đâu buổi chiều đang cạn Ai thương đâu một kẻ ơ hờ Thèm phút giây vắng lặng Thèm im ắng Như mây   Tôi đã ngồi đây Đầu thế kỷ điêu tàn Ếch nhái đầy đường, anh hùng vắng bóng Cuồng nhân rêu rao cứu thế Tội đồ điên loạn vênh vang Ôi những