Home Sáng tác mới Khắc khải huyền

Khắc khải huyền

Mảnh gương vỡ
nhà gương vô hạn bóng
Trùng trùng vũ trụ cũng vừa tan
Cơn gió rít miết qua tầng hữu hạn
Nhập về đây
Trời đất mới định hình

Ta nghe ký ức mưa gió quật
Vòng thời gian lăn bánh tận đâu đâu
Tay chẳng níu chẳng buông hờ hững tuột
Tình chẳng đi chẳng đến cứ ơ hờ

Ai chạm đó
Một giọt say trần thế
Thiên cổ mộng chưa chịu tỉnh bao giờ
Biển nghiệp duyên dập dìu con sóng vỗ
Cát phủ mơ mờ trong cõi chìm thơ

Tia thiều quang chiếu rọi trùng trùng bóng
Vạn mặt gương xao động ký ức xa
Lung lay cả sâu thẳm chốn tâm ma
Và mưa gió nhạt nhòa
Mờ thiên cổ

Oà rồi
Dập dềnh cơn hồng thủy
Trôi qua
Đáy gương sót mộng nào.

Hà Thủy Nguyên

Nhảm(2): Thơ

Có thời, các nhà thơ sợ hãi không dám viết những vần thơ có nhịp điệu. Nỗi sợ ấy kéo dài tới tận ngày nay. Họ sợ thứ thơ nhịp điệu bởi tự sâu thẳm bên trong họ không có thứ nhịp điệu nào được cất lên. Chỉ những chuỗi dài ồn ã, lao xao, không cấu trúc. Như hỗn loạn sợ bị thiết lập trong trật tự. Họ nói hỗn loạn là thơ tự do, là thơ hậu hiện đại, là vô cấu trúc,

Buồn, tạt ngang thế giới

Buồn, tạt ngang thế giới Mảnh vụn hồn, Bầy người rắc trên sông Lập lòe hi vọng trôi tắt lịm Nguyện cầu chi Huyên náo tham lam   Buồn, tạt ngang thế giới Ai ru con cũng như ai ru con Bé thơ 1, bé thơ 2, bé thơ nào đó Lăn tương lai Rơi hố thẳm mồ sâu Chỉ để lại lời ru Cho đứa trẻ mai sau   Buồn, tạt ngang thế giới Nỗi đau ép kiệt : Tinh chất lý tưởng -

Tôi và mặt trời

Nước non loạn nhịp Hờ Mê đắm Một làn nước mảnh Đã xa khơi Tôi ngẩng đầu chẳng thấu nhịp đời Và sẽ gục Vệt hoàng hôn thẫm máu Mặt trời hồng, mặt trời hồng mọi nẻo Giật dây đời Điên loạn Bước theo Và điên loạn giương cung vào vô vọng Mặt trời cười Nhân loại rực cháy thui Tôi xếp cây cung vào hộc kín Quay lưng Chẳng ngóng mặt trời tàn Mặt trời níu tôi lời vô vọng Vì tôi là mênh

Yên ca hành kỳ 2: Biệt nhật – Tào Phi

Biệt nhật hà dị hội nhật nan, Sơn xuyên du viễn lộ man man. Uất đào tư quân vị cảm ngôn, Ký thư phù vân vãng bất hoàn. Thế linh vũ diện huỷ hình nhan, Thuỳ năng hoài ưu độc bất than. Cảnh cảnh phục chẩm bất năng miên, Phi y xuất hộ bộ đông tây. Triển thi thanh ca liêu tự khoan, Lạc vãng ai lai tồi tâm can. Bi phong thanh lệ thu khí hàn, La duy từ động kinh Tần hiên. Ngưỡng

Ngẫm Cung oán

Thiên lý độc hành - Đêm mây buông Mưa khua cho rộn những đoạn trường Đọng màu quá khứ trong quầng mắt Khuya khoắt hồn về giữa buồn thương Cung xưa hờn tủi chưa nhạt dấu Máu đã vương đầy cõi mai sau Dây đàn đã đứt, tìm đà nát Tay rã rời nâng tóc bạc màu Thơ thẩn thói đời ai mà xót Thanh vân dặm vắng ngoảnh mênh mông Trăm năm hồn cũ vừa bất chợt Hứng nẩy vừa than một tiếng lòng