Home Sáng tác mới Khắc khải huyền

Khắc khải huyền

Mảnh gương vỡ
nhà gương vô hạn bóng
Trùng trùng vũ trụ cũng vừa tan
Cơn gió rít miết qua tầng hữu hạn
Nhập về đây
Trời đất mới định hình

Ta nghe ký ức mưa gió quật
Vòng thời gian lăn bánh tận đâu đâu
Tay chẳng níu chẳng buông hờ hững tuột
Tình chẳng đi chẳng đến cứ ơ hờ

Ai chạm đó
Một giọt say trần thế
Thiên cổ mộng chưa chịu tỉnh bao giờ
Biển nghiệp duyên dập dìu con sóng vỗ
Cát phủ mơ mờ trong cõi chìm thơ

Tia thiều quang chiếu rọi trùng trùng bóng
Vạn mặt gương xao động ký ức xa
Lung lay cả sâu thẳm chốn tâm ma
Và mưa gió nhạt nhòa
Mờ thiên cổ

Oà rồi
Dập dềnh cơn hồng thủy
Trôi qua
Đáy gương sót mộng nào.

Hà Thủy Nguyên

Xuân nguyện hồn

Khúc nguyện hồn tro ám lạnh gió đuổi dài phố thưa Lặng phủ khăn tang ố vàng hàng cây đứng rũ Im Lòng co ro bóng người chen bóng quỷ Đây là xuân ư? Khúc nguyện hồn rung chuông sáu cõi Mộng nhân sinh khép cửa Gió đổ ào lá rơi Bóng đất vương tay níu nền trời Tấm khăn tang rách mất rồi còn đâu Phố thị bạc phai tro phủ Mây nhoà chẳng dáng chẳng hình Tôi đang nguyện hồn ai đây Nguyện

TỰ DO VÀ BÌNH ĐẲNG TRONG TIẾP CẬN TRI THỨC – VẤN ĐỀ CHỦ CHỐT ĐỂ CẢI THIỆN NỀN HỌC THUẬT

Tự do trí tuệ và Tự do học thuật là những yếu tố căn bản trong việc xây dựng một chiến lược nhân tài của quốc gia, nhưng nếu tri thức không được tiếp cận một cách tự do và bình đẳng thì những khái niệm vừa được nêu ra chỉ là những ngôn từ sáo rỗng. Trong cả tự do trí tuệ hay tự do học thuật đều bao hàm ba kiểu quyền lợi: quyền tiếp cận, quyền lựa chọn và quyền biểu đạt.

LỜI MÊ

Tôi đi Chuỗi ngày trôi Không tâm trạng Chuẩn bị cho giấc ngủ dài Cái chết nay mai Ai ai đóng hồn tròn mắt trợn trừng lao xuống mộ không đáy tối đen địa ngục đám đông hò hét vô thanh Nửa hồn tôi lịm Im lìm  Mùa hoa cháy phố cháy phường cháy con đường mù mịt nắng quái mê cung   Mùa trôi qua nơi vầng trán Vết nhăn dài cơn mơ Có một tôi vừa đi qua phố Khóc cười thỏa con

Mạn hứng – Nguyễn Du

Kỳ 1 Trăm năm thời thế mặc phong trần Tha phương sông biển biết bao lần Gác vàng chốn cũ đâu còn mộng Hư danh đầu bạc vẫn vương thân Ngày xuân nhiễm bệnh không thuốc chữa Phù sinh nhập cuộc những lo toan Ngàn dặm quê xa lòng nhung nhớ Ngựa hèn xe xấu thẹn đông lân Kỳ 2: Lưu lạc nổi chìm ngọn cỏ bồng Nam bắc giang hồ túi rỗng không Văn chương kiết xác trăm năm ấy Trời đất lênh đênh

Ướp mưa

Ta ướp mưa Uá bóng mây rụng Đêm rơi không tiếng Ta khát hơi mưa Mưa phiếu diễu men Khơi buồn len len Phím đàn không tiếng Ta khát sầu Sầu vương thơ hoàn mĩ Sầu rót cạn tinh hoa Sầu đong mắt mùa yêu Sầu rơi rơi Mưa ơi Ái ân trời nghiêng đất vỡ Khát sầu, sầu khát ta chăng? Khát mưa, mưa nhớ ta chăng? Chạm tận cùng Ta nhớ Ta nhớ ta cô độc Say mưa sầu Say điệu đêm Lả