Home Sáng tác mới Qua sông Bạch Đằng

Qua sông Bạch Đằng

Trắng sóng xương anh hùng rục
Chẳng qua một kiếp phù sinh
Nào sân hận
Nào vì nước vì dân
Mờ mờ ảnh ảo mịt mùng
Ai ơi hiến tế ngàn ngàn sinh mạng
Cho tranh đoạt của kẻ điên

Lửa nguội tắt sóng bạc đầu
Ta vẫn còn xanh mái tóc
Nực cười thay…
Nào những kẻ tụng ca máu đổ
Nào những kẻ tham luyến cơ đồ
Ta thay hồn oan
Dẫm lên cọc nhọn
Máu ứa hồng tẩy rửa bi thương

Chớp mắt nhìn xuyên thế kỷ
Chẳng qua một điệu bi ai
Kẻ thành người bại
Chẳng qua oán hờn
Rồi sao?

Gió nhuốm màu bạc trắng
Sông lồng lộng
Khí thiêng nào hun đúc
Khí thiêng quần nát đời người đỏ máu
Ai nghe tiếng đau
Nơi gót chân ta dẫm lên cọc nhọn
Cứu chuộc cơn điên thế kỷ
Những thể kỷ tàn sát thỏa vui
Thỏa một cơn say kẻ điên đêm trăng máu
Cắn cổ người hút cạn chút bình an

Hỡi khí thiêng
Có nghe buồn tràn
Nơi gót chân ta ứa máu

Hà Thủy Nguyên

 

Bạn có nghe…

Bạn có nghe thế giới chuyển mình Để lộn về mông muội Trong cơn điên huyễn tưởng Bạn có nghe tiếng triệu hồi tuyệt vọng Một con quỷ đang gào Để diệt trừ con quỷ khác Rồi mong đợi thiên đàng Bạn có nghe tiếng thiên thần rũ cánh Nơi nóc cao đợi chết Mặc lũ người mông muội Rạp mình hôn chân quỷ dữ Xin phúc phận dư thừa Bạn có nghe phận người tuyệt vọng Chút cần sa mê sảng tinh thần Hềnh

Túy ngạo sa trường

Lan mưa đêm chiếu ánh tịch liêu vất vưởng gió chạy đùa gót tuấn mã chinh thiên hạ Vẩy lời lời thơ kết vận mây giăng sắc cố nhân hội tụ giáp trụ mùa bão táp mưa sa Gầm cơn sấm động mé thành vong chuyển hồn rung thần bạt vía quỷ tan hoang Di mệnh số tinh cầu xoay biến loạn điệu vào nhịp mới lênh láng thời cơ tràn mấy cuộc mơ qua Lất ngất men say cười không tiếng ngắm đời trôi

Bừng tỉnh

Tôi bừng tỉnh sau miên man trường dạ Gió rung trời Bom lạc giữa tầng xa Tiếng thét gào Hồn oán cõi tha ma Cơn đói quặn chút nhân tình rơi rớt Cóng…giấc sâu Lạnh mưa…hiên vỡ vỡ Giọt giọt đau Chẳng còn thấy u sầu Âm ỉ mầm cơn hận len vào mộng kiếp sau Những phận người đau đáu nguyện cầu chút bình dị đời trôi mà nào ai hồi đáp Thơ bất chợt…gào bên giường ấm êm lay lay giá buốt Lạc

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời Một lần tôi tuyên ngôn Khi tôi không còn tôi nữa   Lời tôi nói ra có thực là tôi Những bay bổng và mộng mị kiếp người Tiếng chuông vang vang Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm   Nơi tôi mộng Lúc nào cũng thế Tôi gào Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng...ong ong... Lời đám

Sám hối biển khơi

(Tưởng niệm sự kiện Gạc Ma) Những trận chiến nào đã qua Những trận chiến nào đang tới Tôi đang đợi ngày sám hối Của những tên điên Những kẻ ha ha phất cờ khởi sự Bằng xương máu chất chồng oán hận Không oán hận, chúng nào có nghĩa gì đâu! Họ không quên oán hận Nhưng đã quên mất nỗi đau Tự cấy mình hóa thân quái vật Gào lời giả dối quen tai Hàng hàng mĩ từ lý tưởng Bộ đồng phục