Loạn hậu đáo Côn Sơn cảm tác – Nguyễn Trãi
Mười năm giã biệt sơn thôn này Ngày về tùng cúc úa tàn phai Lâm tuyền hẹn cũ nào nỡ phụ Cát bụi cúi đầu xót thân đây. Quê hương lướt qua như mộng huyễn Can qua chưa dứt mệnh vẫn dày Bao giờ dựng lán nơi mây núi Nước suối đun trà tựa đá say Hà Thủy Nguyên Bản Hán Việt: Nhất biệt gia sơn kháp thập niên, Quy lai tùng cúc bán tiêu nhiên. Lâm tuyền hữu ước na kham phụ, Trần thổ