Home Sáng tác mới Thèm ngủ và mơ mộng

Thèm ngủ và mơ mộng

Trà chớm nhạt
Ta thèm cơn ngủ cũ
Ảo mộng vừa qua chẳng đọng lại cõi tâm
Bày biện ruột gan góc chợ nghèo chật hẹp
Thèm mây ngàn xao động chốn sơn lâm

Hồn ta nay đã cũ rồi
Những tâm tư già nua mệt mỏi
Những hơi trà vô vọng chẳng kéo nổi thời gian

Hôm nay ta lại buồn tràn
Thế gian tròng trành câu thơ nghiêng ngả
Ánh mùa thu hắt giấc mộng chẳng thành cơn

Hôm nay ta cứ dỗi hờn
Lắng tai nghe tiếng đời đi trước ngõ
Kéo tấm chăn đắp này cuộc ngủ vùi

Có kẻ rủ ta mỗi cuối chiều
Lang thang bước lạc lối rừng thẳm sông
Giương cánh cung hướng mũi trăng vô vọng
Lại mỉm cười
Chinh chiến cũng vừa xong
Ồ không chỉ là cơn mộng
Còn ta vẫn đây nơi góc chợ chiều chật hẹp
Xôn xao đổi trao vô nghĩa
Chỉnh trang mặt nạ lọc lừa

Ta đang lạc đường đấy ư
Cung tên rao bán ai mua bây giờ?

Hà Thủy Nguyên

Kiệt

Cạn kiệt đêm Trăng ẩn mình bóng tối thẳm sâu Thơ lạc lối giữa từ ngữ mênh mông Tôi - dòng sông chẳng đổ về đâu Nghe thời gian ngưng đọng   Rượu kiệt rồi Vài giọt đọng bờ môi Người tình yêu dấu ơi Nếu kiệt một đời yêu Rồi thế giới vẫn tơi bời Vàn vàn mảnh vỡ gương soi thế giới Màn đêm vẫn một màu dù phản chiếu nơi đâu   Có những bóng ma già nua đã kiệt quệ cơn

Lạc loài

Nếu ta là Satan Ta lạc loài giữa một bầy thiên sứ Nếu ta là thiên sứ Ta lạc loài giữa một lũ điên Nếu ta là người điên Ta lạc loài giữa cõi đời quá tỉnh   Hãy điên đi người ơi Ngày mai là ngày cuối cùng trên Trái Đất Đạp tung những căn phòng quá chật Xông ra giữa biển khơi   Hãy điên đi người ơi Ngày mai là ngày cuối cùng trên Trái Đất Có ý nghĩa gì đâu những

Xõa

Bước nhẹ vào đêm nhạc loang loang rớt ánh vàng trăng sao biền biệtTa vuốt một cung đàn lặng phím chùng tơ tưởng cõi thần linhBa ngàn thế giới giáng trầnLinh lung thơ lóe lòng phàm Giọt đêm, giọt đêm,Vào mắt ai layBóng gió vờn cố đô ám niên vạn kỷ Ta lần lữa một cung đàn cũTóc huyền linh buông xõa bởi đâuMắt ơ hờ bất động bởi đâuTa lại bước vào ta sâu thăm thẳm tháng năm Ta bới nếp nhăn ký ứcChẳng

Tôi yêu cái chết

Tôi đến bên mùa xuân Nơi những cánh cửa mở tung chờ khép Những khát thèm cuộn cháy Kìa hoa Kìa hoa rực cháy Lửa tinh túy và tuyệt diệu Xuân tàn như định mệnh Cái chết tinh túy và tuyệt diệu Nơi tôi   Ép mùa xuân trong trang sách nhỏ Để mà chi? Ép tuổi trẻ câu thơ nhàn rỗi Để mà chi? Lửa thời gian đều rụi cả Chỉ mỉm cười Cười cũng để mà chi?   Có bông hoa đợi chết

Thuyết giảng về nỗi buồn

Trong tôi Ai đang khóc Giọt lệ hình người Lăn bờ vực Hỏa ngục Hay héo khô Sa mạc nơi tận cùng thế giới Khóc cánh thiên thần rơi rụng Khóc anh hùng như bụi tàn Khóc ngày mai, ngày mai, ngày mai Nhịp nhịp thời gian đi lại đến   Có con người trong tôi luôn khóc Giữa hân hoan Giữa trò đùa quái đản Kẻ lữ hành lang thang Tạt ngang vũ trụ   Tôi thuyết giảng về nỗi buồn miên man Như