Home Trên truyền thông Tiểu thuyết Thiên Mã của Hà Thủy Nguyên: tác phẩm thiếu nhi đương đại có hàm lượng kiến thức cao

Tiểu thuyết Thiên Mã của Hà Thủy Nguyên: tác phẩm thiếu nhi đương đại có hàm lượng kiến thức cao

Nếu được bầu cho một tác phẩm văn học thiếu nhi đương đại nào có hàm lượng kiến thức cao, kết hợp hài hòa giữa lượng thông tin khai mở về các nền văn minh thế giới và tâm tư của Việt Nam thì mình sẽ bầu cho quyển sách này.
Trước hết, phải nhận là từ bé mình đã không mê truyện công chúa, hoàng tử. Vì thế mình không rõ phần tâm tư của bé gái trong truyện sẽ làm các bạn bé xúc động đến mức nào. Nhưng mình thì cảm thấy mãn nhãn với những đoạn tả trời sao, màn đêm và những khung cảnh thiên nhiên khác. Kiến thức đọc được cũng rất thích.
“Thiên mã” gợi nhớ một truyện phiêu lưu của Nguyễn Nhật Ánh cũng có những câu đố. Nhưng truyện này được lồng ghép thêm nhiều kiến thức văn hóa thế giới cũng như có những đoạn mô tả khung cảnh kỳ vỹ của thiên nhiên. Các em bé hẳn không thể nào quên được con nhân sư, sa mạc, Hy Lạp, những ngôi đền Ấn Độ, pháp sư … và có lẽ cũng không thể quên được cảm giác như được cùng tung cánh bay lên bầu trời với con Thiên Mã. Điểm trừ mà mình cảm nhận so với truyện kia của Nguyễn Nhật Ánh là mình luôn bị kéo về thực tại để nghĩ xem tác giả nghĩ, mong muốn truyền tải cái gì 🙂 Cũng có thể vấn đề này là do mình “biết” trước về tác giả nên cảm thấy quen với tác giả hơn là nhân vật. Hoặc cũng có thể do mình đã lớn nên không thể bị cuốn vào câu truyện như một em bé.
Kết luận: Một quyển sách hay của NXB Kim Đồng với giá bìa là 65K, mức giá quá rẻ so với một buổi đi học thêm mà lại có thể mang đến nhiều kiến thức văn hóa lịch sử và có thể cấy lên niềm mong ước bước ra thế giới.
Facebooker Lý Thủy

Long Điểu truyện – Chương 7: Phượng hoàng lửa

Thiên Hoàng và Minh Hoàng im lặng như hai pho núi trước giờ phun trào nham thạch. Một suy nghĩ thoáng qua đầu Thiên Hoàng: “Như vậy Minh Hoàng không phải kẻ bắt cóc Thiên Phụng… Không lẽ là hắn! Kẻ giả mạo bấy lâu nay… Nhưng bắt cóc con bé thì cũng không có lợi gì cho hắn! Trừ phi hắn biết…” Minh Hoàng nhún vai đứng dậy, bước chậm rãi trong phòng, rồi đứng gần cửa sổ, mắt lơ đãng nhìn vào màn

Long Điểu truyện – Chương 13: Ổ bướm

Tế Thiên lững thững đi vào một khu phố đèn hoa chăng rực rỡ. Nơi đây là điểm sáng sặc sỡ nhất của thành Trấn Tây xa xôi ngoài biên ải. Tiếng cười đùa chen tiếng nhạc, xiêm y phất phơ hường phấn. Tế Thiên không mấy xa lạ với chốn này. Chàng thành danh được cũng nhờ thuở trước hay qua lại khu ổ điếm. Những bệnh nhân thường xuyên với khoản trả hậu hĩnh cho chàng chính là những cô gái điếm ở

Long Điểu truyện – Chương 6: Thưởng rượu trong sương

Ở Điểu Kinh có một hồ nước trong vắt như pha lê, có tên là Vọng Tiên. Nước hồ xanh thăm thẳm, có thể nhìn thấy đáy với những thân cây phủ rong rêu cổ đại. Vào mùa đông, một lớp băng mỏng dát bạc trên mặt hồ khiến đáy hồ như một bức tranh tự nhiên hoàn mỹ, chỉ đơn thuần là đẹp thôi, không ẩn ý bất cứ điều gì. Lúc này trời đã cuối thu, cũng khá lạnh. Một lớp băng mỏng

LONG ĐIỂU TRUYỆN – CHƯƠNG 15: KHÍ ĐỘC

Lời khẳng định của Thiên Hoàng giống như một câu đố bất khả giải đáp đối với Điểu Tùng và Hoàng Tế Thiên. Địch lớn đang ở trước mặt, vậy mà một thành Trấn Tây phải đơn độc chống lại, không, nói chính xác là chỉ có mấy người bọn họ đơn độc đương đầu. Quân lính trong thành có đấy, nhưng xuất quân lúc này chẳng khác nào xua quân lính đi chết một cách vô ích. Đã có danh là tướng tài thì

LONG ĐIỂU TRUYỆN – CHƯƠNG 14: BỨC TƯỜNG ĐỒNG

Thành Trấn Tây quả là khu thành trấn thủ phía Tây của Điểu tộc. Đúng như tên gọi của nó, thành men theo sườn núi phía Tây Bắc của dãy Đại Sơn, tường cao dựng đứng ngang với những gốc thông cổ thụ. Vào ngày mờ sương, đứng dưới chân thành không thể nào nhìn thấy bờ tường thành. Tường thành không được làm bằng đá mà bằng một lớp thanh đồng dày. Cửa thành luôn luôn đóng, bất kể có chiến sự hay không.