Home Sáng tác mới Tượng đài hôm nay, mưa…

Tượng đài hôm nay, mưa…

Hôm nay
kinh tụng mưa
hồn lay
lạnh

Hôm nay
hồn ngã gục
ảo mê
xa

Hôm nay
thơ vắng ta
bén sầu
chưa

Những dòng ký ức muôn năm quen quen lạ lạ tay đời chép loạn
rụng rơi lả tả

toang

Hôm nay ta đi vào mây xa
tro chiến chinh xương mòn khói phả
Rượu phai hương
Đô thành tàn tạ
những đau thương phong ấn dưới tượng đài

Những tượng đài vươn mình vào xanh thẳm
có nặng trĩu đôi vai
gánh hào quang chói lọi
khô sờn gỗ đá
bệ rạc hùng ca

Hôm nay
đã quá đủ rồi
bao anh linh hùng hổ thuở xa xôi
đã mỏi chưa
đã mơ chưa, một giấc mơ êm
gác đau thương ôm lấy chút hơi mềm
và mỉm một nụ cười
không oán hận
đã mỏi chưa
tượng đài ơi

chờ một ngày mai hóa hình người…
để được khóc
giữa mưa rơi…
đẫm thời gian
nơi đại lộ buồn hiu hắt…

Hà Thủy Nguyên

PS: Hôm nay, tôi chính thức nhận được tin cuốn sách “Đại lộ buồn hiu” của Bernard B.Fall , một cuốn sách nghiên cứu về sự thất bại của Pháp tại Đông Dương, do anh Nguyễn Thanh Xuân dịch, Book Hunter xuất bản, bị thu hồi. Lý do không rõ ràng nhưng cũng có thể hiểu được rằng sẽ không có đại lộ nào được phép buồn hiu dưới chân những bức tượng đài vinh quang. Viết bài thơ này, để nhớ ngày hôm nay, để nhớ về nỗi buồn của rất nhiều người…sẽ không bao giờ quên!

 

Thơ ma

Những vệt hoa úa …Tàn canh Thinh lặng rớm đêm Loa kèn chớm rụng rồi cũng qua nhanh Vắng tôi rồi còn đâu Cảnh sắc này…đau Ô kìa vẩn mây chẳng động Ô kìa ma nữ tiêu vong Tôi tìm tôi trên cánh trắng tinh khôi Nào đâu thấy Chỉ đọng giọt sương thôi In bóng con mắt kiếm tìm Lại tìm Tìm trong vết úa Thời gian quệt lên tròng mắt Đã khô chẳng thể nào rơi lệ Một vệt già nua Đàn tịch

Giao thừa

 “Hà Nội mừng đón Tết, vắng bóng người đi… Liễu rủ mà chi…  Đêm tân xuân, hồ Gươm sao lung linh … Hoa mai rơi rủ nhau nơi phương xa  Đường phố vắng bóng đèn chạnh lòng tôi nhớ tới người em…”  Hắn khép lại đêm diễn cuối năm bằng ca khúc “Gửi người em gái miền Nam” nhưng chẳng ai them để ý tới tiếng hát của hắn. Hắn đưa mắt nhìn cái màu đỏ lòe loẹt của ngày Tết mà chủ hàng dán

Thử giải mã bài thơ “Cuối Thu” của Hàn Mặc Tử

Tôi đọc thơ Hàn Mặc Tử lần đầu năm 14 tuổi và không có nhiều ấn tượng thực sự với thơ ông. Bài đầu tiên ấy chính là “Đây thôn Vĩ Dạ”. Lúc đó, tôi còn đang say theo “Một chiếc linh hồn ngọc/Mang mang thiên cổ sầu” của Huy Cận. Vì quá yêu thơ Huy Cận, tôi đã kiếm cho bằng được tập “Lửa thiêng” (Hồi đó khó kiếm lắm nhé, nhất là với học sinh cấp 2). Tuy nhiên, tôi vẫn tò mò, điều gì

Con đường Viết của tôi (7): Xây dựng nền tảng kiến thức cho người sáng tác văn chương

Các bạn click vào để đọc thêm:  “Con đường viết của tôi”  Nhiều người cho rằng những người sáng tác như nhà văn, nhà thơ phải như những kẻ “nhặt lá đá ống bơ”, ngơ ngơ ngác ngác như chú bê lạc giữa cõi đời. Hình ảnh ấy  thật dễ thương và dễ tạo thương cảm. Tuy nhiên, nếu bạn là người say đắm với các tác phẩm văn chương kinh điển, bạn có thể tưởng tượng rằng người sáng tác văn chương (nhà văn,

“Đắng cay và ngọt bùi” của Ellen Oxfeld: Câu chuyện ẩm thực & những biến động nông thôn miền Nam Trung Quốc trong nền kinh tế thị trường

Cảnh quan, môi trường sống, phong tục tập quán… và đặc biệt, đời sống ẩm thực của một cộng đồng đều là tấm gương phản chiếu những biến động xã hội, đặc biệt ở các vùng nông thôn đang đối mặt với làn sóng công nghiệp hóa và đô thị hóa. Qua những bữa ăn tưởng chừng đơn giản, chúng ta có thể thấy được những thay đổi sâu sắc trong tập quán, thói quen và cả mối quan hệ xã hội. Giáo sư nhân

Editor

06/09/2025