Home Sáng tác mới Lời tử sĩ

Lời tử sĩ

U u u u
Âm thầm một giọt khóc
mù giời mưa giăng
Tôi đã ngồi đây… lặng
u u u u
oán hồn kêu trước ngõ
dậm bước vô thanh
lướt
u u u u
khều sợi tóc
nhặt sợi tuyệt vọng quấn mồ áo rách đời toang
mưa giăng
giờ mù mịt
u u u u
ám thoảng góc hồn
nước non khuất lấp
đắp hòn mồ ma

u u u u
Thế nhân tù…
chật hẹp góc quan tài mủn mối
Nước non này chao đảo quan hà mập mờ hư huyễn
Sợi tóc xưa gỡ mãi vẫn rối bù
Những ân tình xưa cũ
đã cạn mòn
tượng tróc lở tường
phai bạc chiến bào xưa

u u u gió ù ù đạn pháo phập phù ký ức
những tan hoang vá víu
đủ chưa?
Nhạt màu huy hoàng
cứ lặng im
vệt thời gian cào xước nắp quan tài

tàn nhang ướt sũng
đất đượm màu tang
tháng âm hồn năm nay tiễn biệt
những hồn ma
bước qua cửa luân hồi

chiều nay gió u u
dậm chân bước vệt nắng mưa đảo phách
chiều nay những vong hồn ủ rũ
ướt sũng đời
bái biệt
ký ức một thời
xa

Hà Thủy Nguyên

Bừng tỉnh

Tôi bừng tỉnh sau miên man trường dạ Gió rung trời Bom lạc giữa tầng xa Tiếng thét gào Hồn oán cõi tha ma Cơn đói quặn chút nhân tình rơi rớt Cóng…giấc sâu Lạnh mưa…hiên vỡ vỡ Giọt giọt đau Chẳng còn thấy u sầu Âm ỉ mầm cơn hận len vào mộng kiếp sau Những phận người đau đáu nguyện cầu chút bình dị đời trôi mà nào ai hồi đáp Thơ bất chợt…gào bên giường ấm êm lay lay giá buốt Lạc

Thơ ma

Những vệt hoa úa …Tàn canh Thinh lặng rớm đêm Loa kèn chớm rụng rồi cũng qua nhanh Vắng tôi rồi còn đâu Cảnh sắc này…đau Ô kìa vẩn mây chẳng động Ô kìa ma nữ tiêu vong Tôi tìm tôi trên cánh trắng tinh khôi Nào đâu thấy Chỉ đọng giọt sương thôi In bóng con mắt kiếm tìm Lại tìm Tìm trong vết úa Thời gian quệt lên tròng mắt Đã khô chẳng thể nào rơi lệ Một vệt già nua Đàn tịch

Ngõ mưa trưa

Ngõ mưa trưa Tiểu trúc Rớt một tia sấm Đáy ly Chẳng bóng ai vừa đi Đã qua đời Hồn phách phân li Ngày buồn trôi mà chi Nghe úa tàn loang Nhón bước Bóng nước đọng lâm li Ai đợi ai mà chi Nhón bước này Bóng hình phai Nâng ly này Trót gục Bên mộ ai Giấc mưa Chìm Vắng lặng ngõ sâu Ánh mùa rơi rụng Vệt trúc buông dài Bóng tóc trưa Hà Thủy Nguyên

Phúc âm mưa

Héo khô đất trời đại mạc Với tay tìm hư ảnh Đào Nguyên Than ôi… Hư ảnh tiếp kề hư ảnh Trái tim cạn kiệt sầu bi Độc tố chốn thiên đường Hư ảnh hỉ lạc Hư ảnh ánh dương xuân Mưa… Mưa… Tan chảy… Thấm môi… Ứa tàn lệ… Sầu… Bi… Một kiếp phù du thôi cũng đành dấn bước Than ôi… Mưa không nhuốm màu hư ảnh Mưa… Sợi dây… Nối liền… Thực tại… Chạm ướt lạnh… Tỉnh giấc mộng dài chốn vĩnh

Bóng mơ

Trầm miên mưa phủ rũ mây Bước ma đi vết phủ đầy Đìu hiu gió U u Ngón dài luồn vai ai Tóc lả lơi hàng quán Màn kính mờ Sương mơ Thân này đã nhạt rượu chưa Mà mưa vương đầy hồn úa Thần này đã tỉnh mơ chưa Mà mây giăng khắp thơ rồi Bước mùa trôi vội vã Thanh xuân vuột tay rơi Sợi buồn một vệt phác Trong bóng tóc ai soi Hà Thủy Nguyên Tỉnh giấc mà như chưa tỉnh