Home Sáng tác mới Khúc ca dưới mộ

Khúc ca dưới mộ

Nắng chiều quái lạ
Gió bạc sương
Khúc du dương ai đàn trên cổ mộ
Cỏ hoang hoang úa tàn thời phổ độ
Chúng sinh rên, bùn nhơ mệnh số
Khép nhật cung, tròn cuộc ngắn dài

Miên man một giấc cô ai
Lạnh nghe ta đó thở dài mồ hoang
Biếng lười mặc gió điểm trang
Phất phơ bạch nguyệt lang thang cõi trần

Tinh cung chộn rộn ngôi thần
Xác thân ở lại
Ta thoát mộ phần
Chúng sinh chộn rộn
Ta lộn tinh bàn
Xáo trộn nhân gian
Ai cười ha hả

Trăng sao vỡ vụn
Rụng rụng hư vô
Mệnh số hồ đồ
Đàn vang đáy mộ

Ta lấy đàn làm xác
Ta lấy mộ làm nhà
Ta dấy nên điệu khúc
Hồn ta là bao la

Mai này ai xuống mộ
Về cõi ta với ta
Ngày ngày đàn ca
Mặc trăng sao chộn rộn
Mặc chúng sinh rên rỉ
Mặc gió đời rít qua

Ô hay, nắng đã tan tành…

 

Hà Thủy Nguyên

Khúc ca trong tù

Giám ngục mù U… Tối tối lang thang góc tù Huýt điệu nhạc phù du U u… Tiếng còi tuýt dài Ngày mai lại ngày mai Đi giữa những ai ai Hàng hàng khuôn mặt Giận dữ Khóc cười Tham lam Uất hận Mây đã giăng trời mù Đời đã bước vào thu   Góc tù kia có kẻ Lẩm bẩm lời đả đảo Ôm giấc mơ thiêu rụi Nhưng chẳng dám tự thiêu Hắn đả đảo đời Hắn đả đảo mình Nơi địa ngục

Ma mơ mơ ma

Ma mơ mơ ma… Mơ cõi vong tình nơi giếng cổ Mơ mùa trăng lọt đáy khe xanh Mơ cốt tang thương ngoài biên tái Mơ hẹn ngày về kiếp luân sinh   Mơ ma ma mơ… Ma phong chướng khí vương niềm tục Ma tâm lả tả rụng bên ngàn Ma mị phất phơ men hồ điệp Ma giới tan tành trong nỗi đau   Ôm lòng ma… Đoái trông tiền kiếp Cắt nghĩa cơn mơ ta tự mơ ta Hướng về mai hậu

Trường ca Hồ Khúc

I - Hồ mộng Ta gẩy đàn khung trời đã cũ Khúc trăng sao xao động đáy Tây Hồ Ta ẩn mình nơi sương Cửu vĩ hồ ve vuốt tơ sen Duyên ai ấy à se dang dở Cho ai ấy à tương tư Trăng ấy à ánh bạc Thơ ấy à đang nhen Ký ức dâng lên tràn căng bầu ngực Ứa tình nhân gian   Hỡi ai chính nhân quân tử Luyến ái ta ư? Sợ ta ư? Có nghe ta cười nói

Lời của kẻ canh gác điều bí mật

Đêm lại đêm, ta mơ màng chìm đắm trong chiều kia sự sống Ngày qua ngày, ta vô hồn nhìn tất thảy rữa tàn cuốn theo lốc xoáy hư vô Ta, kẻ sót lại của thời quá vãng Níu giữ điều chi, vứt bỏ những gì!   Bên ô cửa sổ Bóng ma lướt qua vô thanh. Đêm Bước chân hối hả vô nghĩa. Ngày Ai nhớ ai quên thời quá vãng ?   Thôi thì, thơ ở cùng ta, nhạc ở cùng ta Trăm muôn

Tụng ca bóng tối

Nơi bóng đen, đen và đen Nơi ánh sáng dối lừa chìm sâu vô tận Nơi sự thật hiển hiện   Ta đã đi rất lâu theo ánh sáng cuối đường hầm… tiếng vỗ cánh của bầy thiên thần hỗn loạn… Chúng chắp cho ta đôi cánh rồi rủ ta lao vào nguồn sáng như bầy thiêu thân. Và tan biến…   Nơi đầu nguồn Thượng Đế Nơi ánh sáng chói lòa Nơi sự sống biến mất   Mỗi sinh mệnh đều bị thiêu rụi