Home Portfolio Item Sáng tác tập thơ tâm linh “Nằm xem sao rụng”

Sáng tác tập thơ tâm linh “Nằm xem sao rụng”

Khi linh hồn chông chênh giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự sống và cái chết. Những vị thần lạc lối giữa xã hội hiện đại dẫu đã rũ bỏ thần khí nhưng thần tính chẳng bao giờ biến mất. Một sự cởi bỏ bao chấp niệm để rồi ngắm nhìn chấp niệm tan dần.

Vài câu hay....

Cấu trúc sách

Tập thơ gồm 4 phần: Thần – Âm – Tinh – Chuông. Chặng đường thơ đi từ những cuồng nộ đến tĩnh tại.

Phát hành: Book Hunter/ Giấy phép: NXB Hội Nhà Văn

Sáng tác: 2017 – 2019/ Năm xuất bản: 2020

Số trang: 320 trang khổ 12X20,5cm

Nghệ thuật vô dụng

Nghệ sĩ là người sáng tạo nên những tạo vật đẹp đẽ. Để biểu lộ nghệ thuật và che giấu nghệ sĩ chính là mục đích của nghệ thuật. Nhà phê bình là người có thể diễn dịch ấn tượng của anh ta về cái đẹp  sang một cách khác hoặc một hình thái mới. Dù là hình thái cao nhất hay thấp nhất của phê bình đều là thủ pháp tự truyện. Những người nhận ra những ý nghĩa tồi tệ trong những điều

Phong sát ở showbiz Trung và nghĩ về Sâu Bitch Việt

Trong 2 năm qua, chính quyền Trung Quốc không chỉ "đả hổ diệt ruồi" tham nhũng, mà còn càn quét sạch sẽ giới showbiz nước này. Mục đích trong đó có tốt có xấu, nhưng toan tính sâu xa thì tựu chung là xấu. Noi gương "đại ca", Việt Nam cũng ra tay với SÂU BITCH, nhưng cách làm khéo hơn và đúng mực hơn. Dù vậy, có rất nhiều khía cạnh cần phải xem xét. Không có gì phải giấu diếm, mình thường xuyên

Luận chơi về thầy đồ cóc

Bão về, Hà Nội mưa dầm dề… Trước đó mấy hôm, đằng sau nhà tôi, cóc nhái lải nhải liên tục. Hà Nội thời buổi này mà được nghe tiếng cóc nhái gọi mưa, thật quá xa xỉ rồi, đáng nhẽ phải bật lên những câu thơ nuối tiếc sự thanh bình hoang dã như Tú Xương thuở trước: “Sông kia rày đã nên đồng, Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô khoai. Vẳng nghe tiếng ếch bên tai, Giật mình còn tưởng tiếng ai

Cõi tôi đìu hiu

Góc cafe nơi tôi đã cũ Có một Hà Nội cũng cũ mòn Người đàn bà đã liếm vệt son Chờ đợi Và ngày mai đều sẽ cũ Như hôm nay Nơi khoảng chiều ập xuống phố đông Trời chẳng ráng hồng rực rỡ Chỉ những đìu hiu đi qua tôi Nơi ánh cũ đô thành Tôi tìm thấy mình chân thực Trong đơn độc tuyệt đối chẳng cơn say Chẳng niềm vui Chẳng niềm đau Tôi đã xa rất xa bản tính Để thấy

Tự khúc cái chết

(Tôi viết cho bố ngày bố qua đời) Ngày lại ngày… ta thấy cái chết ở mọi ngóc ngách của cuộc sống… Một bản nhạc hay đi đến phần kết… Một tấn kịch hay đã khép hồi… Một vần thơ đi đến kiệt cùng cảm xúc… Cái đẹp của bông hoa bỗng úa tàn… Cái chết luôn hiện diện. Những kẻ không thể cảm nhận được sự bi thương trong từng khoảnh khắc của sự sống thì không thể hiểu được cái chết. Người ta