Home Portfolio Item Tiểu thuyết dã sử Cầm Thư quán

Tiểu thuyết dã sử Cầm Thư quán

The Bottle.

Design
Jonny Laymore
Services
Branding, UI/UX Design,
Mobile Design
Date
Feburary 25th, 2020
Team
Paul – Designer
VLThemes – Coder
Updated portraits of all Instrument employees for the new Instrument site. A unified look and background allows photos to mesh seamlessly online. To see it live check out: https://example.domain/denima6vsco

Breaf & idea.

Thing form thing fifth. Morning you two after green, day dominion Them creature years lights was rule seed, together itself. Lights creeping second spirit air the. You night and their.

Creepeth deep, dry whales. Given light, moving our. Third greater them replenish fourth.

Result.

To, him our hath one itself i great brought days may fowl, seed so great is fifth, herb second, said. His place creepeth male sea. Multiply bearing midst set.
0 Liked

Ẩm

chưa say… chưa đẫy một cuộc giông hờ đã cạn một ngày vắng lặng len len ác niệm khóc cười đếm cố sự tạt ngang giọt rơi lõng bõng phím tơ chùng bấn loạn thôi cũng đành thơ có một bóng mờ lạc giấc mơ mặt nạ vỡ mắt người hé mở nhập nhoạng gió thiu mưa cũng buồn hiu Ta lại rót chén này cuối thu bay Trái tim lay chẳng còn chi náo động Lòng lạnh lẽo không màng cơn ác mộng Rượu

ĐÊM PINK FLOYD

Rít một nhịp da diết Tru lời sói cô đơn Lạc bước thành phố lạ Đêm ma đi, ma đi Không mạch máu Cơn khát nhịp trống dồn Ta bóp vụn thế giới Vỡ ra những mảnh tường Ta nghiền kim cương vỡ Cho bay theo cuồng phong Hạt kim cương găm vào mắt Hạt kim cương găm vào tim Loài người thôi bạc nhược Thôi lầy trong bùn tanh Kìa bên kia mặt trăng Bóng đen nào ập tới Ta rọi chiếu hư vô

Anh hùng luận (3): KHÚC TRÁNG CA CỦA TIỀU THIÊN VƯƠNG

Tiếng hô rợp trời, gió thốc ào ào, lá đại kỳ đập vào hư không phần phật! Ai nghe thấy trong gió lộng khúc tráng ca? Ai nghe thấy tiếng vần vũ chuyển dời rì rầm nơi chân trời xa? Ai nghe thấy tiếng vi lau phất phơ múa gậy giữa sương mờ? Các anh em bằng hữu, ai cũng đã về trại của mình. Chỉ còn Tiều Thiên Vương đứng dưới lá cờ “Thế thiên hành đạo” trầm ngâm nghe khúc bi tráng đang

Ghi chép trong mưa

Nhiều thế kỷ trước, Phạm Đình Hổ viết “Vũ trung tùy bút”, như một sự nuối tiếc dằng dặc. Có thể là do mát trời mà viết, cũng có thể do cái không khí ấm ức trong những ngày nắng tàn đã cô đặc thành từng giọt… Những giọt cô đặc ấy lăn thành vệt dài trên mái rồi nhỏ xuống hè phố… Đã nhiều ngày nay, tôi như kẻ điên rồ với vai diễn mà quên mất rằng mình là kẻ sáng tạo. Tôi

Phúc âm sói lang thang

Trút bỏ những vai diễn tầm thường và giả dối Trút bỏ lớp mặt nạ đạo đức đớn hèn Móng vuốt cào ánh trăng ứa máu lả tả bụi vàng rơi Lóng lánh khung trời thẫm đỏ Ta lang thang, lang thang trong đêm, gặm đứt những nóc nhà, phủ trắng đô thành bằng màn sương huyền thoại Ta lang thang, lang thang trong rừng rậm, bấu chặt thảo hoa ướt đẫm sương đêm, say men nồng hơi sợ hãi của lũ người tanh hôi