Home Sáng tác mới Bạn có nghe…

Bạn có nghe…

Bạn có nghe thế giới chuyển mình
Để lộn về mông muội
Trong cơn điên huyễn tưởng

Bạn có nghe tiếng triệu hồi tuyệt vọng
Một con quỷ đang gào
Để diệt trừ con quỷ khác
Rồi mong đợi thiên đàng

Bạn có nghe tiếng thiên thần rũ cánh
Nơi nóc cao đợi chết
Mặc lũ người mông muội
Rạp mình hôn chân quỷ dữ
Xin phúc phận dư thừa

Bạn có nghe phận người tuyệt vọng
Chút cần sa mê sảng tinh thần
Hềnh hệch cười cho quên trái đắng
Giống trái cấm chốn địa đàng đã đổ

Bạn có nghe tiếng con người cô độc
Dẫm lên máu thiên thần nào có hiểu gì đâu
Này là bánh mì và vũ khí
Này là vứt bỏ linh hồn cho chút ít bình an
Và lại say trong cần sa phúc lạc

Tôi, tên phù thủy già đi qua nhiều địa ngục
Chẳng màng thuật triệu hồi
Chỉ đợi cái chết thôi
Tiếng đời câm nín cả

 

Hà Thủy Nguyên

Video đọc thơ:

Túy ngạo sa trường

Lan mưa đêm chiếu ánh tịch liêu vất vưởng gió chạy đùa gót tuấn mã chinh thiên hạ Vẩy lời lời thơ kết vận mây giăng sắc cố nhân hội tụ giáp trụ mùa bão táp mưa sa Gầm cơn sấm động mé thành vong chuyển hồn rung thần bạt vía quỷ tan hoang Di mệnh số tinh cầu xoay biến loạn điệu vào nhịp mới lênh láng thời cơ tràn mấy cuộc mơ qua Lất ngất men say cười không tiếng ngắm đời trôi

Ác mộng

Nhân một lần đọc lại thơ Văn Cao Tôi đón đầu mùa thu Bằng những người đã cũ Những người đi qua cơn ác mộng thiên đường Mệt rũ cánh bên bờ thiện ác Ha hả cười cho vợi bớt chông chênh   Chiếc lá nào rơi giữa mông mênh Tôi nằm ngắm vạn thiên đường rơi rụng Những thiên thần lạc lối Có nghe đôi cánh đổi màu Theo cơn điên trần thế Nơi tôi đã ở rất lâu Ngước nhìn thiên đường khinh

Trường ca: Vị thần hiện đại

“Ta có thể ẩn mình trong vỏ hạt dẻ, nhưng vẫn là thượng đế của vũ trụ vô biên” (Trích “Hamlet” – William Shakespeare)   1- Khởi sinh cô độc   Ai đang trong này nhỉ Tinh cầu thẫm đỏ Hoả tinh ngùn ngụt lộ trình Ồ hơi máu nồng xác thịt Phàm thai rung động trời chiều Ai có nghe chăng? Xác thịt ơi Đáp lời ta Ngươi cô độc Ta cô độc nhỉ Màu tử sinh sôi sục Cho chật hẹp tinh thần

Ru kiểu mới

À ơi Ơi à   1 Đạo – Lạo Xạo Đời – Ngôi Blời   Bến giác xa xăm Hố rác trước mặt Giác vô ảnh Rác đa sắc Lạc giữa hư vô ai gọi ai về   2 Thơ – Nói Mơ Đương Đại – Điên Dại   Cái đẹp suy tàn Thói đời hẹp lượng Nhấp ngụm ảo, trời quang mây tạnh Tỉnh hơi men, trăng lặn sao mờ Màu hư thực, ai người thấu rõ   3 Chính – Minh Tinh Tà

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời Một lần tôi tuyên ngôn Khi tôi không còn tôi nữa   Lời tôi nói ra có thực là tôi Những bay bổng và mộng mị kiếp người Tiếng chuông vang vang Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm   Nơi tôi mộng Lúc nào cũng thế Tôi gào Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng...ong ong... Lời đám