Rừng xa tịch mịch lụa mây vờn
Núi trơ một dải rợn thê lương
Lầu cao bóng chiều buông
Trên lầu người buồn thương
Thềm ngọc hoài trông ngóng
Về tổ chim chiều liệng
Về nhà đường nơi đâu
Đình lại quán nối nhau.
Hà Thủy Nguyên dịch
Bản Hán Việt:
Bình lâm mạc mạc yên như chức,
Hàn san nhất đới thương tâm bích.
Minh sắc nhập cao lâu,
Hữu nhân lâu thượng sầu.
Ngọc giai không trữ lập,
Túc điểu quy phi cấp.
Hà xứ thị quy trình,
Trường đình cánh đoản đình.
*Đôi điều về Bồ Tát Man: Bồ Tát Man không phải là một thể tài thơ liên quan đến Phật giáo mà là một thể thơ được hình thành từ một khúc điệu có xuất xứ Ba Tư مسلمان. Điệu Bồ Tát Man được trình diễn phổ biến trong các giáo phường thời Đường, với cấu trúc gói gọn trong 44 chữ: hai câu đầu thất ngôn, các câu sau ngũ ngôn. Tôi sẽ dịch dần các bài Bồ Tát Man thời Đường bên cạnh bài này của Lý Bạch để các bạn đọc làm quen với điệu thơ này.