Home Sáng tác mới Chủ Nhật lê thê

Chủ Nhật lê thê

Một buổi chiều nghe Gloomy Sunday

Chật chội quá
Trang giấy này
Ô cửa này
Thành phố này
Thế giới này
hữu hạn

Những cơn mơ nối dài bất tận
Xiềng xích
vọng cuồng
thét gào
Vô hạn
cũng chật cả thôi mà

Vai diễn này đi mãi nào tới được mênh mông
Thời gian trôi khắc thời quên chẳng đếm
Chiều gió đổ, lê thê nhạc rụng
tơi tả thềm đá lạnh gót rêu
chơ vơ
có bóng hình mấp mé
rơi bước vào rỗng không

Chiều đã tận
Thế giới chưa từng tận
Vai diễn này chưa kết thúc tấn trò
Vẫn chật quá
những thời không vô hạn
hay là ta cởi bỏ nhận thức này

Hà Thủy Nguyên

 

Dự án Dịch thuật “VỪA VẶN – Thuận theo lẽ tự nhiên – Một diễn giải tinh thần về Trang Tử” của Osho

Trong VỪA VẶN, Osho bằng trải nghiệm tâm linh của mình đã gơi ra điểm giao thoa giữa nhận thức đương đại với trí tuệ vượt thời gian của Trang Tử. Khi Osho đi sâu vào những lời dạy của Trang Tử, ông đã làm sáng tỏ những khái niệm Đạo gia, gợi mở độc giả đặt câu hỏi về các chuẩn mực xã hội và khám phá sự tự do đến từ sự tự nhận thức. VỪA VẶN trở thành hành trình khám phá

Ru mặt trời

Ru mặt trời Mặt trời ơi Ngủ ngủ thôi Buông tay lơi nắng Lơi ngự trị trần ai Bằng niềm vui giả dối Ta cần một chút buồn tê tái Lẩn sương mây Lô xô lạnh lẽo sóng hồ Nắng kia ơi Xin lịm tắt Lịm Im Chìm đáy   Ta lang thang lang thang Lê bước chân con đường cũ Nụ cười mau tan Rượu buồn không cạn Ngửa tay xin một chút đau thương Người đời ơi Người đời ơi Có rủ lòng…

Nhật ký Viết Muôn Vẻ Cuộc Sống #1: Viết và để chính mình tuôn chảy

Hôm nay, ngày 5/11, tôi bắt đầu buổi sinh hoạt Câu lạc bộ VIẾT MUÔN VẺ CUỘC SỐNG tại Trung tâm Book Hunter. Tôi ấp ủ tạo một không gian Viết như vậy đã lâu, nhưng cứ lần lữa mãi. Không hẳn là vì lười biếng, mà là vì sợ hãi, sợ rằng tấm lòng mình không đủ rộng lớn để thấu hiểu những cõi lòng từ người khác, sợ những suy nghĩ phán xét của bản thân vô tình vùi dập tinh thần phiêu

Ngủ quên

Ngủ quên gió cài mộng Mướt mát lá tiêu tiêu Thuyền ai từ viễn cổ Chở luân hồi thinh không Nâng tiêu vàng ửng làn sương khói Nép mày hoa vương bóng giai nhân Buông trăng buông nước rơi đầy Đây chàng du tử vuốt mây giữa dòng Thuyền ai lãng đãng ngàn năm mộng Rượu trầm luân chưa uống đã say say “Ta đợi chàng cuối xứ mây bay Rũ sầu nhân thế Trút bỏ áo nhân sinh Gối tay nhau mộng vắn mộng

Thu vô hình

Vô hình – Gió Lay ta đổ lá Lay ta rụng mưa Lay ta say xiêu thành mất nước   Vô hình – Thơ Ám người chiều tàn Ám người đêm lan Ám người mơ tan danh vỡ nghiệp   Xoáy cung đàn mưa rụng rụng Nhịp nhịp phách mây rơi Hư không âm âm Loạn lặng Bi ngưng Cung đàn vô thanh Người đi vô lộ   Vạn trạng vô thường Say vô hình thu Say vô hình thơ Ta uống rượu không đáy