Home Sáng tác mới Chủ Nhật lê thê

Chủ Nhật lê thê

Một buổi chiều nghe Gloomy Sunday

Chật chội quá
Trang giấy này
Ô cửa này
Thành phố này
Thế giới này
hữu hạn

Những cơn mơ nối dài bất tận
Xiềng xích
vọng cuồng
thét gào
Vô hạn
cũng chật cả thôi mà

Vai diễn này đi mãi nào tới được mênh mông
Thời gian trôi khắc thời quên chẳng đếm
Chiều gió đổ, lê thê nhạc rụng
tơi tả thềm đá lạnh gót rêu
chơ vơ
có bóng hình mấp mé
rơi bước vào rỗng không

Chiều đã tận
Thế giới chưa từng tận
Vai diễn này chưa kết thúc tấn trò
Vẫn chật quá
những thời không vô hạn
hay là ta cởi bỏ nhận thức này

Hà Thủy Nguyên

 

Qua sông Bạch Đằng

Trắng sóng xương anh hùng rục Chẳng qua một kiếp phù sinh Nào sân hận Nào vì nước vì dân Mờ mờ ảnh ảo mịt mùng Ai ơi hiến tế ngàn ngàn sinh mạng Cho tranh đoạt của kẻ điên Lửa nguội tắt sóng bạc đầu Ta vẫn còn xanh mái tóc Nực cười thay… Nào những kẻ tụng ca máu đổ Nào những kẻ tham luyến cơ đồ Ta thay hồn oan Dẫm lên cọc nhọn Máu ứa hồng tẩy rửa bi thương Chớp

Ướp mưa

Ta ướp mưa Uá bóng mây rụng Đêm rơi không tiếng Ta khát hơi mưa Mưa phiếu diễu men Khơi buồn len len Phím đàn không tiếng Ta khát sầu Sầu vương thơ hoàn mĩ Sầu rót cạn tinh hoa Sầu đong mắt mùa yêu Sầu rơi rơi Mưa ơi Ái ân trời nghiêng đất vỡ Khát sầu, sầu khát ta chăng? Khát mưa, mưa nhớ ta chăng? Chạm tận cùng Ta nhớ Ta nhớ ta cô độc Say mưa sầu Say điệu đêm Lả

Độc tôn một bộ sách giáo khoa duy nhất: Thuận tiện không đồng nghĩa với tiến bộ

Dù không đồng ý với Bộ Giáo Dục ở nhiều điểm, nhưng chính sách sử dụng nhiều bộ sách giáo khoa là bước tiến đáng kể nhất của Bộ trong những năm gần đây. Đương nhiên, việc này vấp phải nhiều ý kiến phản đối, đa phần đến từ phụ huynh và giáo viên. Không trách họ được, nếu có trách là trách nhiều năm trước đó, Bộ Giáo Dục đã "dạy hư" nhiều thế hệ.Từ rất lâu, chúng ta đã quen với việc chỉ

Editor

20/10/2025

Cởi mưa

Hè chưa cạn sen thu đà tới Giọt lơi lơi Xiêm áo nhuốm thơ rồi Bạc màu rực rỡ Mặc mưa Sũng mùa xúc cảm Ngơ ngơ như một vần thơ Lạc điệu Tôi vẫn manh áo cũ Con phố cứ đổi màu Muốt trắng một màu hoa không thực Rụng đầy hồ đêm Ccơn gió chẳng êm Len mùi ảo não Người đời trốn cả rồi sao Nơi căn phòng không lỗ Không cánh cửa mở Cửa đâu rồi? Tôi lang thang Đêm đổi

Tượng đài hôm nay, mưa…

Hôm nay kinh tụng mưa hồn lay lạnh Hôm nay hồn ngã gục ảo mê xa Hôm nay thơ vắng ta bén sầu chưa Những dòng ký ức muôn năm quen quen lạ lạ tay đời chép loạn rụng rơi lả tả xé toang Hôm nay ta đi vào mây xa tro chiến chinh xương mòn khói phả Rượu phai hương Đô thành tàn tạ những đau thương phong ấn dưới tượng đài Những tượng đài vươn mình vào xanh thẳm có nặng trĩu đôi