Home Sáng tác mới Chủ Nhật lê thê

Chủ Nhật lê thê

Một buổi chiều nghe Gloomy Sunday

Chật chội quá
Trang giấy này
Ô cửa này
Thành phố này
Thế giới này
hữu hạn

Những cơn mơ nối dài bất tận
Xiềng xích
vọng cuồng
thét gào
Vô hạn
cũng chật cả thôi mà

Vai diễn này đi mãi nào tới được mênh mông
Thời gian trôi khắc thời quên chẳng đếm
Chiều gió đổ, lê thê nhạc rụng
tơi tả thềm đá lạnh gót rêu
chơ vơ
có bóng hình mấp mé
rơi bước vào rỗng không

Chiều đã tận
Thế giới chưa từng tận
Vai diễn này chưa kết thúc tấn trò
Vẫn chật quá
những thời không vô hạn
hay là ta cởi bỏ nhận thức này

Hà Thủy Nguyên

 

Tượng đài hôm nay, mưa…

Hôm nay kinh tụng mưa hồn lay lạnh Hôm nay hồn ngã gục ảo mê xa Hôm nay thơ vắng ta bén sầu chưa Những dòng ký ức muôn năm quen quen lạ lạ tay đời chép loạn rụng rơi lả tả xé toang Hôm nay ta đi vào mây xa tro chiến chinh xương mòn khói phả Rượu phai hương Đô thành tàn tạ những đau thương phong ấn dưới tượng đài Những tượng đài vươn mình vào xanh thẳm có nặng trĩu đôi

Người mặt lạnh

Có một mùa thơ vào độ úa Tình ca đứt nhịp Dở dang Cơn khóc lóc nuốt sâu Rượu cay cay quặn đau Người mặt lạnh Lạnh nụ cười Lạnh bờ môi Nén mưa tầng mây xám   Người mặt lạnh đi qua phố phường u ám Con phố dài ai ngoảnh bước nhìn ai Lời thông thái rơi tàn như lá Mắt lạnh rồi Khô héo rượu Khô lời yêu Sao rụng giữa linh hồn   Người mặt lạnh trôi trên thiên hà Tinh

Tôi mênh mông

Tôi viết bài thơ cho tôi Tôi Tôi Tôi Nẻo đường xa mịt gió Phản chiếu những vẻ tôi Tôi khóc Tôi cười Tôi ân ái và tội lỗi   Vun vút ngược chiều tôi Ti tỉ hình hài Có mang mặt người không nhỉ Tôi không phải Không bao giờ Là hạt bụi của vũ trụ vô chừng Tôi chưa chết và không bao giờ chết Tôi vĩnh viễn mênh mông Thời gian - dòng sông đã cạn dòng Tôi khơi thông từng khoảnh

Nhảm#12: Cắt đứt

Cắt đứt với bất cứ điều gì đều mệt mỏi, đâu có phải nhất niệm mà thành. Cắt đứt trong ý niệm, nhưng thể xác vẫn cứ phải đi giải quyết những nghiệp chướng tồn dư. Giải quyết rồi vẫn chưa xong, duyên nợ còn giăng ra đủ dây níu kéo... Thế đó, người đời muốn ta nợ họ, họ nợ ta. Họ sợ trạng thái những món nợ được trả, bởi lúc ấy, họ bị tước bỏ cơ hội ràng buộc, cơ hội ăn

HÃY ĐẾN TRÀN CUNG MÂY – OMAR KHAYYAM

(Chán quá, lôi thơ Omar Khayyam ra dịch) Hãy đến, tràn cung mây, nơi ngọn lửa xuân tươi Tấm áo choàng đông vương hận tuột rồi Hỡi chim thời gian nào tung cánh Và chim đà bay bổng trên trời Bản tiếng Anh của Edward FitzGerald: Come, fill the cup, and in the fire of spring Your winter garment of repentance fling. The bird of time has but a little way To flutter - and the bird is on the wing. Hà Thủy Nguyên dịch