Home Sáng tác mới Chủ Nhật lê thê

Chủ Nhật lê thê

Một buổi chiều nghe Gloomy Sunday

Chật chội quá
Trang giấy này
Ô cửa này
Thành phố này
Thế giới này
hữu hạn

Những cơn mơ nối dài bất tận
Xiềng xích
vọng cuồng
thét gào
Vô hạn
cũng chật cả thôi mà

Vai diễn này đi mãi nào tới được mênh mông
Thời gian trôi khắc thời quên chẳng đếm
Chiều gió đổ, lê thê nhạc rụng
tơi tả thềm đá lạnh gót rêu
chơ vơ
có bóng hình mấp mé
rơi bước vào rỗng không

Chiều đã tận
Thế giới chưa từng tận
Vai diễn này chưa kết thúc tấn trò
Vẫn chật quá
những thời không vô hạn
hay là ta cởi bỏ nhận thức này

Hà Thủy Nguyên

 

Thét ca

Ta thét dương trùng dương – Bão Ta thét vân điệp vân – Giông Ta thét ta ảnh lồng bóng Ta thét ta. Đau!   Vạn khối thét tuôn tràn mặt đất Trùng dương xa uất ức đọng hồn đau Mặn hơi máu, mặn hơi đời kiếp kiếp Đứt gãy thôi, tầng vực thẳm vô minh   Ta thét máu cuộn sóng tràn Ta thét mây vỡ tình tan Ta thét ta thấm đời thế tục Ta thét ta. Hoang!   Nén tiếng thét giữa

Con cả “phải” nhường đứa bé hơn – yếu tố cấu thành tính chất bất công trong gia đình và xã hội

Sáng sớm nay, tôi đọc trên báo Gia Đình một bức tâm thư của em bé nào đó ký tên là HA bày tỏ nỗi niềm của một người con cả bị bố mẹ của mình “ghẻ lạnh” khi gia đình có đứa con thứ hai. Bất kể bài viết này của báo có tính xác thực hay không, vì tên chung cư không được nêu tên và ngay cả chị hàng xóm kể lại câu chuyện cũng không có thông tin rõ ràng, thì đây vẫn

Dẫn nhập Kabbalah (4): Sefer Yezira – Sách Sáng Thế

Mời các bạn xem phần tiếp theo của Chương 2 trong cuốn sách có tựa đề “Bí Giáo Do Thái Cổ Đại và Sự trỗi dậy của Kabbalah”, nội dung xoay quanh sự ảnh hưởng của “Sefer Yezira - Sách Sáng Thế” lên Kabbalah. Để đọc toàn bộ chùm bài Dẫn nhập Kabbalah, được dịch từ cuốn sách “Kabbalah – A very short introduction”, NXB Oxford University Press, 2006, xin mời theo dõi tại đây: Dẫn nhập Kabbalah Archives – Hà Thuỷ Nguyên (hathuynguyen.com) Một trong những

Ác mộng

Nhân một lần đọc lại thơ Văn Cao Tôi đón đầu mùa thu Bằng những người đã cũ Những người đi qua cơn ác mộng thiên đường Mệt rũ cánh bên bờ thiện ác Ha hả cười cho vợi bớt chông chênh   Chiếc lá nào rơi giữa mông mênh Tôi nằm ngắm vạn thiên đường rơi rụng Những thiên thần lạc lối Có nghe đôi cánh đổi màu Theo cơn điên trần thế Nơi tôi đã ở rất lâu Ngước nhìn thiên đường khinh

Thiên hạ không màu

Sương mưa lạnh lạnh ám không gian Mệt mỏi giăng giăng buồn nhân thế Ta im lặng đếm thời thời trôi lặng lẽ Đếm tiếng ồn rơi tõm tõm hư vô Đếm mùa mùa quay vòng trong vô nghĩa Đếm linh hồn tàn lụi giữa đêm đông   Vạn sắc trôi qua Ta ngồi thinh lặng Thiên hạ xôn xao Ta im bóng Vạn hình không động Thiên hạ không màu Giọt nghĩ suy đọng nhành hoa trắng   Sương này sương, ướp lạnh hồn