Đắm mưa

Thôi đã hết mơ rồi

Mưa chưa dứt, mưa ơi

Tình vẫn động, tình ơi

Sợi tơ trời lơi lơi…

 

Thôi đã hết mơ rồi

Đôi cánh tình đã khép

Lẳng lặng nhìn đời trôi

Mưa rơi rơi, chưa dứt

 

Ta lang thang trong mơ

Mơ lang thang trong đời

Đời lận đận dưới mưa

Mưa lận đận nên thơ

 

Đắm mình, căn phòng trống

Mơn man vuốt tơ tình

Thơ rơi rơi là mưa

Thơ lơi lơi là mơ

 

Người thơ lạc trong mơ

Đời thơ đắm trong mưa

Đôi cánh tình lơi lả

Uốn mây xoay điệu mưa

 

Mưa trời có lúc dứt

Mưa thơ dứt đâu mà

Mưa tình miên man kiếp

Mưa mơ thành cõi mưa

 

Hà Thủy Nguyên

Còn lại

Đánh dấu một chút vàng trong nắng Đánh dấu một chút buồn trong mưa Đánh dấu một nốt trầm trong bản thanh âm rộn rã…   Đôi cánh đã xa bay rồi Chỉ tôi còn ở lại Mỗi bước theo vết dấu lông chim Ôi gió đã cuốn trôi tự kiếp nào?   Nắng tắt Mưa ngừng Mọi thanh âm im bặt Một tiếng “suỵt” khẽ khàng Hồi ức vô thanh nhỏ giọt Thiên đường xé toạc thành những đám mây   Những phim đàn

Những bức thư dang dở

Mảnh vỡ tôi vạ vật những đâu đâu Những vướng víu của kiếp người chật hẹp Mà thoáng chốc tôi đã đi hết kiếp Vẫn với tay quờ quạng chẳng gặp tôi Ở một kiếp xa xôi vụn vỡ Tôi chạm nhẹ mảnh thư tiền kiếp Những hồn đau cố gắn lấy phận người Những vết thủng gỉ hoen màu ký ức Bút đã đưa có ngưng chẳng thành lời Có bóng hình phảng phất giữa trang thư Khâu chặt đớn đau rớm máu mỉm

Vỡ

Ai lại qua một mùa đã vỡ Khu vườn hoang trơ trọi mảnh trời thơ Lòng đất động cựa quậy Lao xao buồn thơ ngang   Cứa xước giọt lòng rơi phơn phớt Phảng phất níu hồn vờ vĩnh Có ai loang bốn cõi vọng Sơn hà mất hay còn   Này đây là bầu thơ vừa nứt Ứa hứng tràn rớt xuống phàm nhân  Này đây là thanh đao mòn sứt Vung tan tành  Vỡ Vụn Rượu tràn sân   Mảnh hoa vỡ  Chiều

Ướp mưa

Ta ướp mưa Uá bóng mây rụng Đêm rơi không tiếng Ta khát hơi mưa Mưa phiếu diễu men Khơi buồn len len Phím đàn không tiếng Ta khát sầu Sầu vương thơ hoàn mĩ Sầu rót cạn tinh hoa Sầu đong mắt mùa yêu Sầu rơi rơi Mưa ơi Ái ân trời nghiêng đất vỡ Khát sầu, sầu khát ta chăng? Khát mưa, mưa nhớ ta chăng? Chạm tận cùng Ta nhớ Ta nhớ ta cô độc Say mưa sầu Say điệu đêm Lả

Hà Nội nơi tôi mùa đông

Hà Nội nơi tôi mùa đông Rào rào gió Phố ma thất thểu bóng người Bóng tôi mơ tôi hành khất kết thân đời xin xỏ giọt chân tâm   Nơi gió rụng vàng sương Hà Nội Cổ thành tôi giam tôi Tôi mơ trong mơ trong mơ lại trong mơ Ngút ngàn thơ mộng ngàn năm mộng   Hà Nội trong ai Bóng mờ thế giới Hành khất tôi Hành khất thơ Phố ma chờ tôi nhỏ giọt chân tâm Cổ thành chôn vùi