Home Sáng tác mới Mưa cuối ngõ

Mưa cuối ngõ

Mảnh tự sự
Vương
Vắt ngang sáu cõi
Hây hây phùn mưa cuối ngõ đổ thênh thang
Mảng màu vá víu thời gian
Ấy ai nâng mảnh áo cơ hàn
Góc thành nam chí sĩ gẩy điệu đàn
Ướt

Sách không nhàu chữ chéo chồng cố sự
Mưa không phập phồng bong bóng phù thế
Gót chân ai
Không tiếng
Dắt những đoàn oán than
Hôm nay ngày vẫn chưa tàn
Mộng mị lạc chốn nao chưa cập bến
trần gian man mác giọt trời chẳng tan
lăn dài vệt đêm ứa lòng
Vệt rêu móc giọt tình tang
Phong kín đường trần xuôi ngược

Có nhà thơ cũ vừa ghé cửa
Mỏi gối chùn chân
Ngỡ chốn đây tửu quán
Gục cơn mưa phong trần
Ấy a say mất rồi a
Lả lơi mưa lướt
Chí sĩ rụng rời
Tang bồng đã gãy
Một giấc mưa mòn mê lộ chen chân
Gót chân phai dần
À ơi đánh giấc tần mần bên hiên

Hiên văn chẳng bợn cố nhân
Xa xôi cách một đường trần này thôi

Hà Thủy Nguyên

Sợi Yêu

Xao… Một cơn gió Huyết dụ mấy lời yêu Có buổi chiều vừa qua ngõ cô liêu xiêu xiêu trời nghiêng đất đổ Bóng tình vơ vất Rụng Bên mồ Xao Làn tóc lạnh Mướt mây thanh âm nhịp không không sắc sắc mông mông lung lung thung thăng phố vào vận cuối Ai vuốt sũng chuông chùa tụng Tro tàn bay nét phác nhạt lời này Kinh chiêu hồn lặng Ai rõ bước ra mà Thời không tha hương lạc bước dặm trường Hoa

Tình đêm

Hồn ma khiêu vũ Sầu đêm Đong trận mưa rơi Mấy giọt mềm Ta viết hồn ta vào thinh lặng Chỉ lời thinh lặng nối vô biên   Đong một đêm dài Không ánh trăng Chẳng kẽ sao lọt chút tơ lòng Và ta bấn loạn mùa thơ ấy Đã gần xong…   Lặng gió bụi rồi, còn đêm thôi Lặng lời thiên hạ chốn ta ngồi Thao thức bước vào cơn gió nổi Lành lạnh cổ thi đã vào hồi   Ta trút bạch

Ướp mưa

Ta ướp mưa Uá bóng mây rụng Đêm rơi không tiếng Ta khát hơi mưa Mưa phiếu diễu men Khơi buồn len len Phím đàn không tiếng Ta khát sầu Sầu vương thơ hoàn mĩ Sầu rót cạn tinh hoa Sầu đong mắt mùa yêu Sầu rơi rơi Mưa ơi Ái ân trời nghiêng đất vỡ Khát sầu, sầu khát ta chăng? Khát mưa, mưa nhớ ta chăng? Chạm tận cùng Ta nhớ Ta nhớ ta cô độc Say mưa sầu Say điệu đêm Lả

Điệu hờ

Vuốt tơ trời giong giong Vẽ đường cong cong Nối vô biên liên miên viễn mộng Hờ… Mây nước… Bụi bụi mưa mưa tấc lòng ngâu Hồn ai tan loãng bên cầu Hồn ai tự vẫn tửu lầu ngàn thâu… Hờ… Lụa là… Thắt giải đồng tâm ngàn kiếp Cơ đồ… Lá… Uyên ương … Mưa… Long lanh đáy nước cung Ngô Thiếp về cõi Việt đắp mồ hoa Này lá, này mưa, này lụa, này tan… Hờ… Hồ điệp… Ép khô điển tích ngàn

Đắm mưa

Thôi đã hết mơ rồi Mưa chưa dứt, mưa ơi Tình vẫn động, tình ơi Sợi tơ trời lơi lơi…   Thôi đã hết mơ rồi Đôi cánh tình đã khép Lẳng lặng nhìn đời trôi Mưa rơi rơi, chưa dứt   Ta lang thang trong mơ Mơ lang thang trong đời Đời lận đận dưới mưa Mưa lận đận nên thơ   Đắm mình, căn phòng trống Mơn man vuốt tơ tình Thơ rơi rơi là mưa Thơ lơi lơi là mơ   Người