Home Sáng tác mới Điềm tôi

Điềm tôi

Có cơn mưa chưa tới kịp chiều nay
Tôi tết vần thơ lên mây
Mây vắt một nhịp trời say gió bão
Và chẳng ai say rồi sao?
Tôi đợi chờ cơn mưa bao chiều qua
Mà thơ chẳng rụng như lá
Khách lại qua mải mê la hò chi
Lời lời rồi cũng bay đi
Muôn dòng tuôn giọt giọt thi ca đọng
Nơi vùng trời chẳng hửng đông
Lời tôi rơi giữa mênh mông ồn ã
Mưa không đến như tình xa
Và tôi đã chẳng thấy nhà nơi đâu
Tôi rơi giọt ngâu lạc lối
Tay ai hứng ủ vào tối đơn côi
Mặc người đời vẫn sôi nổi
Tôi tiếp tục trốn sâu nơi tôi sầu
Toà thành tan hoang từ lâu
Phong trần bén gót phai mầu áo xiêm
Trời cao bất chợt chuyển điềm.

Hà Thủy Nguyên

Điệu hờ

Vuốt tơ trời giong giong Vẽ đường cong cong Nối vô biên liên miên viễn mộng Hờ… Mây nước… Bụi bụi mưa mưa tấc lòng ngâu Hồn ai tan loãng bên cầu Hồn ai tự vẫn tửu lầu ngàn thâu… Hờ… Lụa là… Thắt giải đồng tâm ngàn kiếp Cơ đồ… Lá… Uyên ương … Mưa… Long lanh đáy nước cung Ngô Thiếp về cõi Việt đắp mồ hoa Này lá, này mưa, này lụa, này tan… Hờ… Hồ điệp… Ép khô điển tích ngàn

Ngõ mưa trưa

Ngõ mưa trưa Tiểu trúc Rớt một tia sấm Đáy ly Chẳng bóng ai vừa đi Đã qua đời Hồn phách phân li Ngày buồn trôi mà chi Nghe úa tàn loang Nhón bước Bóng nước đọng lâm li Ai đợi ai mà chi Nhón bước này Bóng hình phai Nâng ly này Trót gục Bên mộ ai Giấc mưa Chìm Vắng lặng ngõ sâu Ánh mùa rơi rụng Vệt trúc buông dài Bóng tóc trưa Hà Thủy Nguyên

Đắm mưa

Thôi đã hết mơ rồi Mưa chưa dứt, mưa ơi Tình vẫn động, tình ơi Sợi tơ trời lơi lơi…   Thôi đã hết mơ rồi Đôi cánh tình đã khép Lẳng lặng nhìn đời trôi Mưa rơi rơi, chưa dứt   Ta lang thang trong mơ Mơ lang thang trong đời Đời lận đận dưới mưa Mưa lận đận nên thơ   Đắm mình, căn phòng trống Mơn man vuốt tơ tình Thơ rơi rơi là mưa Thơ lơi lơi là mơ   Người

Bóng mơ

Trầm miên mưa phủ rũ mây Bước ma đi vết phủ đầy Đìu hiu gió U u Ngón dài luồn vai ai Tóc lả lơi hàng quán Màn kính mờ Sương mơ Thân này đã nhạt rượu chưa Mà mưa vương đầy hồn úa Thần này đã tỉnh mơ chưa Mà mây giăng khắp thơ rồi Bước mùa trôi vội vã Thanh xuân vuột tay rơi Sợi buồn một vệt phác Trong bóng tóc ai soi Hà Thủy Nguyên Tỉnh giấc mà như chưa tỉnh

Thu vô hình

Vô hình – Gió Lay ta đổ lá Lay ta rụng mưa Lay ta say xiêu thành mất nước   Vô hình – Thơ Ám người chiều tàn Ám người đêm lan Ám người mơ tan danh vỡ nghiệp   Xoáy cung đàn mưa rụng rụng Nhịp nhịp phách mây rơi Hư không âm âm Loạn lặng Bi ngưng Cung đàn vô thanh Người đi vô lộ   Vạn trạng vô thường Say vô hình thu Say vô hình thơ Ta uống rượu không đáy