Lạc loài

Nếu ta là Satan

Ta lạc loài giữa một bầy thiên sứ

Nếu ta là thiên sứ

Ta lạc loài giữa một lũ điên

Nếu ta là người điên

Ta lạc loài giữa cõi đời quá tỉnh

 

Hãy điên đi người ơi

Ngày mai là ngày cuối cùng trên Trái Đất

Đạp tung những căn phòng quá chật

Xông ra giữa biển khơi

 

Hãy điên đi người ơi

Ngày mai là ngày cuối cùng trên Trái Đất

Có ý nghĩa gì đâu những bộ áo quần

Đem đốt hết cùng nhân gian lừa dối

 

Hãy điên đi người ơi

Ngày mai là ngày cuối cùng trên Trái Đất

Uống cho say

Yêu cho mê

Thở cho cạn khí trời

Hãy điên đi ta ơi

Lộn cổ xuống đáy hỗn mang

Rỏ máu xuống trái tim bị giam hãm ngàn năm

Chúa có biết Satan lạc lõng giữa Thiên Đàng.

(2009)

Trà đêm

Quần anh đêm nay còn ai đâyAi đưa trà đượm vị thơ nàyRót chén hương phai màu gió thổiMênh mang một chút bỗng say vầy Gió về nhỏ giọt điệu buồn layĐường thi vơ vẩn quẩn gót giàyAi ơi ngân khúc hồn ma vọngChớ để ngưng đàn giữa ngàn mây Vi vút sao trời rụng khắp Vất vưởng bóng hoang thầnNgạo nghễ mây cuồn cuộnCô độc nâng chén buồn Men đêm lên khói loangSầu ngàn năm vẫn thếThế gian đã mấy nhịp đổi dờiHồn ta

Thèm ngủ và mơ mộng

Trà chớm nhạtTa thèm cơn ngủ cũẢo mộng vừa qua chẳng đọng lại cõi tâmBày biện ruột gan góc chợ nghèo chật hẹpThèm mây ngàn xao động chốn sơn lâm Hồn ta nay đã cũ rồiNhững tâm tư già nua mệt mỏiNhững hơi trà vô vọng chẳng kéo nổi thời gian Hôm nay ta lại buồn trànThế gian tròng trành câu thơ nghiêng ngảÁnh mùa thu hắt giấc mộng chẳng thành cơn Hôm nay ta cứ dỗi hờnLắng tai nghe tiếng đời đi trước ngõKéo

Cocktail đêm vị Jazz

Đắng giọt mây vương Cay giọt lòng Ảo giọt hàn băng lan Jazz đêm Đếm ánh đèn vàng loang loang mặt Đếm một người qua, lại một người qua Gam đời lặng. Đêm trôi. Mặt nạ nhạt. Đèn tàn. Mắt ơi ta nhớ lệ Mắt ơi ta nhớ ta. Jazz rung rung lửa lặng Men say say gió ngừng Đổ trăng mờ ly đêm Lưng dựa theo điệu êm Thâu trọn ly đêm Hồn lắc Jazz Tay ai khơi vị Ta mà Đêm lắc, vị

Thở than

Vớt cánh đào đáy xuân rung rung động Cả một mùa nhan sắc đã hoàng hôn Ta nhoài mình sườn núi sũng mưa tuôn Lưa thưa tịch tình tang đàn mang mang ánh thiều quang vẳng vang khuất động Hãy nghe tiếng thở than Khắc xuân tàn Và đêm êm đềm lụa là ve vuốt thịt da   Có những ký ức đã xa Đọng nơi mi mắt Có đáy hồ trong bích ngọc Cô độc thẳm sâu Gió khuất nẻo đâu Rã cánh đào

Chau mày đêm vắng

Chau mày đêm vắng Cạn kiệt thơ rồi Cạn kiệt ký ức vọng Chỉ lẳng lặng tình thôi   Chau mày đêm vắng Khẽ nhăn sóng luân hồi Sợi tóc nào rơi rụng Chưa bạc đã tàn hơi   Âm âm đau đau Vết thương rên rỉ Trăm ngàn vết sẹo Phong ấn tim hồng Hồng hoang trở gió Tim hóa mặt trời Niềm đau vỡ vỡ Tình loang xa khơi Máu tràn bể khổ Buông tay thơ ơi   Đêm xuân đọng nhành mai