Mơ hoa

Sơn hà ố đỏ
Trăng
Ta trổ màu hoa nở
Bên hồ
Nghiêng mình yểu điệu
Gẩy mơ
Ấy a quân tử buông thơ
Nghe điệu hồn ta văng vẳng

Thế gian
Chìm
Vắng lặng
Có nghe yên tĩnh như mây
Kinh đêm không lời
Và mây trôi
Và mây trôi
Đến rồi đi
Bất động

Tạc đêm
Hoa tàn trong lộng lẫy
Đọng mây
Thơ tràn đầy
Không gian này
Vĩnh cửu

Ấy a
Trăng đã ngà chưa?
Trời thơ một bầu mơ
Ai ơi ngẩng đầu
Ai ơi cúi đầu
Nhớ hoa yểu điệu
Bên hồ

 

Hà Thủy Nguyên

*Ảnh minh họa chụp bằng máy cơ năm 2013

À ơi…trôi…

À ơi mưa rơi bời bời thành thị ngày ma mị bén lả lơiÀ ơi lơi lơi thơ không lời tình tự con chữ cũng rụng rời lá lá hoa hoaĐoái hoài chi hoa tàn lá rụng sao rời trăng khuất mây trờiĐoái hoài chi trà nhạt rượu suông phòng không chẳng khép gió vu vơLạnh lạnh cơn mơ nào ai thấy ánh trăng mờ mịt mùng hồn ta ơƠ à bóng ma không nhà thê thiết bước biền biệt nẻo hư vôĐáy mồ xác

Về lại cuối thu

Ta hát bài ca ngợi hoa tàn Ô mùa héo úa đã sang trang Trầm hương ai thắp chờ trăng sáng Chờ ta nhàn ...tản cả nhân gian   Ta hát bài ca Tụng chinh phu Mùa trận mạc dậy hồn thu đã tận "Anh hùng hữu hận" (*) Lá lá rụng Mịt mùng Lửa bập bùng tuý ca biên tái   Ta về lại mùa hoa bướm cũ Động hoàng hoa đã rủ tro tàn Mưa giọt giọt đã khô Rượu đổ tràn hơi

Thưởng trà dưới mưa

Nhấp một ngụm trà Lay mưa Lưa thưa ai đứng bên gò Oan hồn chợt tan lòng oán Thây tàn hư vô Chuông chiều vọng vọng nấm mồ Người dịu lại sau cơn cuồng nộ Lòng tro tàn thấu suốt cõi nhân gian Hương trà thoảng một chút tơ thanh thoát Say và say, thi tửu cũng nhạt nhoà Có những mùa mưa đến và đi Một chung trà biệt ly rồi tụ hợp Ai uống cùng người Lạnh Cô quả hồng trần Kiếp thần

Thả cờ gặp mưa

Thả quân cờ……rơi…biến động mùa… Tứ khí mưa dâng mây đẩy gió gió mưa mưaThả mềm tục lụy lẩn đáy hồ sen vừa héRót trà ngòn ngọt cuống thời trôi Kia đây ta đã về trời nơi tầng mây du đẩyGót sương mưa đà kín giang hồMột áng thơ vừa độ ngấmTiếng hồn đã ngâm Ngưng bút vệt mực chưa tròn chữXòe mưa bóng hoa chợt tan hình Trận cờ dở nhịp đời thắng bạiTách trà sen đẫm nước thời qua Hà Thủy Nguyên

Sót

Có những buổi chiều nghênh ngang qua ta Lọt vực thẳm tâm ma Lời cạn   Có những ly cà phê Vỡ Cuống họng trào nhạt mệnh trần ai   Hôm nay tôi chờ đợi Một khúc tái hồi Hồn phai phai bạc chiều tàn gió lặng   Có những cơn ngủ gục Não chẳng lịm sâu Vẫn quay cuồng thế sự   Khi nát tan vảng vất Mây trôi một khúc tái hồi Ta vén dải chiều rơi Nhặt tứ thơ vừa sót. Hà