Home Sáng tác mới Mưa cuối ngõ

Mưa cuối ngõ

Mảnh tự sự
Vương
Vắt ngang sáu cõi
Hây hây phùn mưa cuối ngõ đổ thênh thang
Mảng màu vá víu thời gian
Ấy ai nâng mảnh áo cơ hàn
Góc thành nam chí sĩ gẩy điệu đàn
Ướt

Sách không nhàu chữ chéo chồng cố sự
Mưa không phập phồng bong bóng phù thế
Gót chân ai
Không tiếng
Dắt những đoàn oán than
Hôm nay ngày vẫn chưa tàn
Mộng mị lạc chốn nao chưa cập bến
trần gian man mác giọt trời chẳng tan
lăn dài vệt đêm ứa lòng
Vệt rêu móc giọt tình tang
Phong kín đường trần xuôi ngược

Có nhà thơ cũ vừa ghé cửa
Mỏi gối chùn chân
Ngỡ chốn đây tửu quán
Gục cơn mưa phong trần
Ấy a say mất rồi a
Lả lơi mưa lướt
Chí sĩ rụng rời
Tang bồng đã gãy
Một giấc mưa mòn mê lộ chen chân
Gót chân phai dần
À ơi đánh giấc tần mần bên hiên

Hiên văn chẳng bợn cố nhân
Xa xôi cách một đường trần này thôi

Hà Thủy Nguyên

Ngõ mưa trưa

Ngõ mưa trưa Tiểu trúc Rớt một tia sấm Đáy ly Chẳng bóng ai vừa đi Đã qua đời Hồn phách phân li Ngày buồn trôi mà chi Nghe úa tàn loang Nhón bước Bóng nước đọng lâm li Ai đợi ai mà chi Nhón bước này Bóng hình phai Nâng ly này Trót gục Bên mộ ai Giấc mưa Chìm Vắng lặng ngõ sâu Ánh mùa rơi rụng Vệt trúc buông dài Bóng tóc trưa Hà Thủy Nguyên

Thơ rụng

Thơ vãi vương Giường thu tàn úa Lá chưa rơi Mà lòng đã rơi rồi Bóng nắng héo Ô cửa sờn thớ gỗ Quỷ đã đi Mà thần cũng bặt tăm Chỉ tiếng đời Băm nát cõi hồn thôi Ô kìa! Mây nổi chốn xa xôi Khung cửa sờn chẳng thể nào níu giữ Giường thu se sắt Khí thời trôi Những tứ thơ này quá cũ rồi Như khung cửa cũ Khép cõi lòng đã cũ Cứ lả tả vụn vỡ Dần mủn theo

Thơ ma

Những vệt hoa úa …Tàn canh Thinh lặng rớm đêm Loa kèn chớm rụng rồi cũng qua nhanh Vắng tôi rồi còn đâu Cảnh sắc này…đau Ô kìa vẩn mây chẳng động Ô kìa ma nữ tiêu vong Tôi tìm tôi trên cánh trắng tinh khôi Nào đâu thấy Chỉ đọng giọt sương thôi In bóng con mắt kiếm tìm Lại tìm Tìm trong vết úa Thời gian quệt lên tròng mắt Đã khô chẳng thể nào rơi lệ Một vệt già nua Đàn tịch

Lời của lặng im

Chạm vào đám đông Lá không rụng Trăng mông lung Nụ cười quên tắt   Chạm đơn độc Độc xuôi nước chia hai Trăng vụn rồi Lá tơi bời Không lời thổn thức   Lắc rắc mưa không chạm áo Chạm một ngôi sao Đêm tà hắt bóng Hồn ma cười nhạo Ta im lìm   Tiếng đời xôn xao dội Một cái tôi, lại một cái tôi, và tôi, và tôi, và tôi… Chỉ tôi thôi Những mảnh vỡ cuộc người   Nghe gì

Đêm mưa say Omar Khayyam

Mưa thơ rơi Mưa rơi thơ Í ơi rơi thơ mưa Chỉ một khúc chơi vơi vừa vọng Đã qua đời Chỉ một say cuồng vừa bén Đã hư vô Mồ ma trăm muôn giọt tưới Lịch sử sũng trang viết mới Bút cùn mòn ghi lại được gì đâu Phác mãi một màu đã cũ Nghèo nàn sao Không gượng muôn vẻ màu tươi Của thế giới nhiệm màu Khúc mưa lạc vận Giữa bản bi hài mệnh số Hồn ai say buông mưa