Home Sáng tác mới Oẳn tù tì thì ra cái gì

Oẳn tù tì thì ra cái gì

Oẳn tù tì thì ra cái gì

Ra gì nào biết làm gì đây

Mình với mình, chọn mình nào nhỉ

Thôi thì tất cả tan theo mây

 

Lạc hồn về Tây, mơ tiền kiếp

Duỗi tóc bay bay theo gió đông

Bàn tay năm ngón vờn gió lộng

Thiều ca vang vọng mảnh trời trong

 

Này một nắm đấm về biển cả

Hư vô tung tóe khắp miền người

Thét to một tiếng như sấm động

Đời nay tan hoang trong thiên thanh

 

Cổ kiếm chôn vùi nơi cổ mộ

Phủ hoàng hoa, chờ mãn hạn binh đao

Ngạo ngược gió, khua loạn trăng sao

Rung cõi ảo, thiên đình nào sắp rụng

 

Mây ủ men trời lên ngất ngây

Má ai lộ sắc đỏ hây hây

Ô kìa, ta nhập vào ta đấy

Vầng thái dương vàng rực góc tây

 

Hà Thủy Nguyên

Cổ nguyệt

Bừng tỉnh cơn mê sảng Cổ Nguyệt vén rèm trăng Quảng Hàn cung đổ nát Thế sự cũng tan hoang… Đục ngầu nhân thế tro tàn Vỡ vụn khuôn vàng thước ngọc Lầu vọng trăng lửa ngút ngàn Gỗ đá ăn mòn nhân loại Lũ bùn nhơ ô uế hoàng đài Dùi đục khoét hàng hàng cổ tự Dòi bọ đội mồ nhơ bẩn gác thi nhân. Cổ Nguyệt ta tỉnh mộng ngàn năm Lướt thướt rung vàng thế sự Trăng vọng nước Nước vọng

Lộng ca

Kinh kỳ nằm dài Ta chờ gió lộng Lộng ùa hoa rụng Lộng phàm nhân sân hận Lộng kịch trần khép màn Lộng bụi tan trong gió   Ta dạo bước kinh kỳ Sưu tầm gió Lộng mùa quá khứ Lạnh túi thơ Khúc ả đào í a phong nguyệt Rượu ngả nghiêng tràn phố không người Ta khóc một thời Ta cười một đời Bước giai nhân lang thang đêm tịch mịch   Lộng chiến tranh ồn ào náo nhiệt Lũ trẻ con khoe

Thét ca

Ta thét dương trùng dương – Bão Ta thét vân điệp vân – Giông Ta thét ta ảnh lồng bóng Ta thét ta. Đau!   Vạn khối thét tuôn tràn mặt đất Trùng dương xa uất ức đọng hồn đau Mặn hơi máu, mặn hơi đời kiếp kiếp Đứt gãy thôi, tầng vực thẳm vô minh   Ta thét máu cuộn sóng tràn Ta thét mây vỡ tình tan Ta thét ta thấm đời thế tục Ta thét ta. Hoang!   Nén tiếng thét giữa

Mưa chinh tây

Hãy nghe reo reo mưa Lưa thưa mùa tội lỗi Tôi đã nguôi tĩnh lặng Đã mờ vệt hư vô   Mưa vỗ thái dương xa Thì thùng tan sân hận Ơ gió mùa gió mùa Đồng cổ vang vang trận   Ta sinh ra trong mùa tội mới Ai sinh ra nơi mưa Nẩy tươi giọt và giọt Ta đã reo như mưa Và gieo mình Thềm mưa   Tấm áo long lanh ngày trở gió Vá víu dăm tình thơ Cũng hờ Và

Lướt

Này đêm lướt khẽ thế tầng không mờ bóng lại qua chập chờn cơn tỉnh thức Và thế giới nào lịm tắt bừng lóe hoan ca khúc truy điệu nguyện cầu vũ trụ Tay vỗ nhịp hồn gõ phách điệu đàn lẩy hứng Một nụ hôn vừa khẽ chạm bờ môi Thịt da hờ cọ khẽ phút này thôi Chén rượu thơ đã chờ ta nơi tửu quán chẳng ai lại qua Mỏi cuộc chơi thành bại trút cạn cơn nồng hứng Mai này tàn