Home Sáng tác mới Mưa chinh tây

Mưa chinh tây

Hãy nghe reo reo mưa

Lưa thưa mùa tội lỗi

Tôi đã nguôi tĩnh lặng

Đã mờ vệt hư vô

 

Mưa vỗ thái dương xa

Thì thùng tan sân hận

Ơ gió mùa gió mùa

Đồng cổ vang vang trận

 

Ta sinh ra trong mùa tội mới

Ai sinh ra nơi mưa

Nẩy tươi giọt và giọt

Ta đã reo như mưa

Và gieo mình

Thềm mưa

 

Tấm áo long lanh ngày trở gió

Vá víu dăm tình thơ

Cũng hờ

Và hững

Tội lỗi thì sao

Thì thùng mây chuyển

Thì sao

Thì tôi nghe buồn len mây

Và nghe cuộn trời tây

Phong trần mờ mịt

Khuê phụ hứng sầu

 

Trong cơn mưa mơ

Mơ mưa

Loang loáng bóng gươm khua

Tôi ôm mầm tội lỗi

Nẩy bên bờ hư vô

Và những ai đẩy xô

Tôi ngã nhoài thành cổ

Vờ mỉm cười thần tiên

Và thây kệ nhã tiền

 

Tôi đang đợi ai đây

Tôi đang chờ ai đây

Ám ảnh cuộc chinh tây

Rồi nhớ mưa khắc khoải

 

Hà Thủy Nguyên

Phúc âm sói lang thang

Trút bỏ những vai diễn tầm thường và giả dối Trút bỏ lớp mặt nạ đạo đức đớn hèn Móng vuốt cào ánh trăng ứa máu lả tả bụi vàng rơi Lóng lánh khung trời thẫm đỏ Ta lang thang, lang thang trong đêm, gặm đứt những nóc nhà, phủ trắng đô thành bằng màn sương huyền thoại Ta lang thang, lang thang trong rừng rậm, bấu chặt thảo hoa ướt đẫm sương đêm, say men nồng hơi sợ hãi của lũ người tanh hôi

Chầu gió

Tây phong u u ải bắc lu mờ vết chân hoang ngóng đại ngàn … ngưng…Hoang vu non lĩnh khí thờ ơ ta nghe lòng rỗng chân mây chẳng níu phím trăng buông khuất bóng hư vô vũ trụ…hờ…Ta cố dịu một cơn cuồng loạn nghe gió mọc kẽ da hóa tuyết băng lã chãLạnh này ai đã lặng một cuộc chờLặng một cuộc nhân sinh mạng người sao rụng không gian vụn toang hoác lỗ không định trướcBạn bè xa thẫn bóng chiều tàVút

Cổ nguyệt

Bừng tỉnh cơn mê sảng Cổ Nguyệt vén rèm trăng Quảng Hàn cung đổ nát Thế sự cũng tan hoang… Đục ngầu nhân thế tro tàn Vỡ vụn khuôn vàng thước ngọc Lầu vọng trăng lửa ngút ngàn Gỗ đá ăn mòn nhân loại Lũ bùn nhơ ô uế hoàng đài Dùi đục khoét hàng hàng cổ tự Dòi bọ đội mồ nhơ bẩn gác thi nhân. Cổ Nguyệt ta tỉnh mộng ngàn năm Lướt thướt rung vàng thế sự Trăng vọng nước Nước vọng

Mưa ải bắc

Hãy để buồn dâng mưa đêm nay Riêng góc trời tây mây vương ải bắc Đêm rơi Đêm rơi Ánh trắng căn phòng vắng Cỗ máy vô hồn phản chiếu thế gian trơ   Tôi đã đi qua những giấc mơ Ướt đầm mưa quá cố Bóng người bên ta đêm nay Lướt qua như gió Sấm động cuối chân mây Cơn mơ hợp tan chưa dứt   Súng đạn đã cũ dưới cơn mưa Buồn biệt ly sao ngăn mộng bá quyền Chỉ có

Lời biển

Sóng sánh đại dương buồn thế sự Có những áng mây thưa chẳng bện hình hài Và tiếng biển trời vọng vọng bên tai Đã bao phen nương dâu bãi bể Lớp lớp đổi thay Sóng vỗ bờ Ta say ngất chiều nay Nghe gió lùa nơi tà váy Mơn man thịt da Thế sự buồn chẳng nói Chỉ im lặng mây bay Gió chuyển mình Động một cuộc tình non non nước nước Ta không có những câu thơ vần điệu Để luồn sâu