Home Sáng tác mới Mưa chinh tây

Mưa chinh tây

Hãy nghe reo reo mưa

Lưa thưa mùa tội lỗi

Tôi đã nguôi tĩnh lặng

Đã mờ vệt hư vô

 

Mưa vỗ thái dương xa

Thì thùng tan sân hận

Ơ gió mùa gió mùa

Đồng cổ vang vang trận

 

Ta sinh ra trong mùa tội mới

Ai sinh ra nơi mưa

Nẩy tươi giọt và giọt

Ta đã reo như mưa

Và gieo mình

Thềm mưa

 

Tấm áo long lanh ngày trở gió

Vá víu dăm tình thơ

Cũng hờ

Và hững

Tội lỗi thì sao

Thì thùng mây chuyển

Thì sao

Thì tôi nghe buồn len mây

Và nghe cuộn trời tây

Phong trần mờ mịt

Khuê phụ hứng sầu

 

Trong cơn mưa mơ

Mơ mưa

Loang loáng bóng gươm khua

Tôi ôm mầm tội lỗi

Nẩy bên bờ hư vô

Và những ai đẩy xô

Tôi ngã nhoài thành cổ

Vờ mỉm cười thần tiên

Và thây kệ nhã tiền

 

Tôi đang đợi ai đây

Tôi đang chờ ai đây

Ám ảnh cuộc chinh tây

Rồi nhớ mưa khắc khoải

 

Hà Thủy Nguyên

Ngạo ca nổi gió

Ta nghêu ngao hát khúc dài luồn gió luồn chênh vênh đá núi Bóng hà sa phong trần mây lồng lộng Ta thổi dài cơn say Say mùa mạt thế về đây Dáng thần liêu xiêu điệu vũ Ta sẽ say cho bay hết đền đài Muôn bức tượng sứt đầu chẳng nuôi thiện ác Chỉ gỗ đá trơ trơ chờ mục nát Gió ta thổi qua và lả tả tro tàn… mây tan… tâm can xô lệch Cố nhân vắng lặng Băng tuyết đông

Thét ca

Ta thét dương trùng dương – Bão Ta thét vân điệp vân – Giông Ta thét ta ảnh lồng bóng Ta thét ta. Đau!   Vạn khối thét tuôn tràn mặt đất Trùng dương xa uất ức đọng hồn đau Mặn hơi máu, mặn hơi đời kiếp kiếp Đứt gãy thôi, tầng vực thẳm vô minh   Ta thét máu cuộn sóng tràn Ta thét mây vỡ tình tan Ta thét ta thấm đời thế tục Ta thét ta. Hoang!   Nén tiếng thét giữa

Những tên đầy tớ của định mệnh

Chúng ta – những tên đầy tớ của Định Mệnh Gia nhập mọi cuộc chơi Nhưng không thuộc về đâu cả   Khi băng đá tan dần trong màu đỏ Và lửa rực rỡ sắc xanh vĩnh cửu Khi sự sống và cái chết thành một Ranh giới giữa Thật và Ảo cũng biến mất Chúng ta – những tên đầy tớ của Định Mệnh Chọn lấy cho mình một Định Mệnh Tiếp tục mơ mộng trong tầng tầng lớp lớp các giấc mơ…  

Chầu gió

Tây phong u u ải bắc lu mờ vết chân hoang ngóng đại ngàn … ngưng…Hoang vu non lĩnh khí thờ ơ ta nghe lòng rỗng chân mây chẳng níu phím trăng buông khuất bóng hư vô vũ trụ…hờ…Ta cố dịu một cơn cuồng loạn nghe gió mọc kẽ da hóa tuyết băng lã chãLạnh này ai đã lặng một cuộc chờLặng một cuộc nhân sinh mạng người sao rụng không gian vụn toang hoác lỗ không định trướcBạn bè xa thẫn bóng chiều tàVút

Trường ca Thợ Săn

I- Ánh trăng Sâu hoắm tựa thời gian Quầng trăng vằng vặc Lực hút sôi trào Cơn điên trăng Khuấy động nhân tình Những chấn song hoen rỉ ứa đỏ Giam chúng tôi Hay giam trăng Dây thần kinh đang căng Mùi cơn điên thú dữ Chúng tôi giam mình trong lời tự thú Muôn vàn song sắt phồn hoa Thành phố ơi Có nghe tôi gầm thét Gọi rừng hoang thức dậy tận đáy hồn Tôi đã đi rất xa, Và xa Cánh rừng