Home Sáng tác mới Qua sông Bạch Đằng

Qua sông Bạch Đằng

Trắng sóng xương anh hùng rục
Chẳng qua một kiếp phù sinh
Nào sân hận
Nào vì nước vì dân
Mờ mờ ảnh ảo mịt mùng
Ai ơi hiến tế ngàn ngàn sinh mạng
Cho tranh đoạt của kẻ điên

Lửa nguội tắt sóng bạc đầu
Ta vẫn còn xanh mái tóc
Nực cười thay…
Nào những kẻ tụng ca máu đổ
Nào những kẻ tham luyến cơ đồ
Ta thay hồn oan
Dẫm lên cọc nhọn
Máu ứa hồng tẩy rửa bi thương

Chớp mắt nhìn xuyên thế kỷ
Chẳng qua một điệu bi ai
Kẻ thành người bại
Chẳng qua oán hờn
Rồi sao?

Gió nhuốm màu bạc trắng
Sông lồng lộng
Khí thiêng nào hun đúc
Khí thiêng quần nát đời người đỏ máu
Ai nghe tiếng đau
Nơi gót chân ta dẫm lên cọc nhọn
Cứu chuộc cơn điên thế kỷ
Những thể kỷ tàn sát thỏa vui
Thỏa một cơn say kẻ điên đêm trăng máu
Cắn cổ người hút cạn chút bình an

Hỡi khí thiêng
Có nghe buồn tràn
Nơi gót chân ta ứa máu

Hà Thủy Nguyên

 

Độc mộc

Khí hàn hàn Mây nước nhạt Cưỡi độc mộc Rượu suông nhàn Trập trùng u uẩn ngàn ngàn hư ảnh Ngạo nghễ cười Giang sơn điên loạn Vỗ ván thuyền ca khúc phiêu phiêu Gió xiêu xiêu Mây nước vỡ Thành cũng vỡ mà bại cũng vỡ Say cũng rượu mà tỉnh cũng rượu Mộng bá vương nghiêng ngả trận cười Khúc đồng vọng máu hòa lẫn rượu Gió ngàn thu mộng nhuốm màu điên Một thời bá vương Một thời tài tử Lướt độc

Bạn có nghe…

Bạn có nghe thế giới chuyển mình Để lộn về mông muội Trong cơn điên huyễn tưởng Bạn có nghe tiếng triệu hồi tuyệt vọng Một con quỷ đang gào Để diệt trừ con quỷ khác Rồi mong đợi thiên đàng Bạn có nghe tiếng thiên thần rũ cánh Nơi nóc cao đợi chết Mặc lũ người mông muội Rạp mình hôn chân quỷ dữ Xin phúc phận dư thừa Bạn có nghe phận người tuyệt vọng Chút cần sa mê sảng tinh thần Hềnh

Hết thời

Ta di một vì sao mệnh số Nhân gian xô lệch gì đâu Mặc quyền lộc rụng rơi Mặc danh tài phai nhạt Thân phận người nhỏ nhoi Sơn ca lạc Cuồng phong gầm thét Tờ thiên thư rách nát Hơi cổ đã lên mùi Bụi thời gian mờ mịt Kho sách đời Hết thời Vì sao trời Hết thiêng Chỉ lời ta còn vọng Tiếng nghìn năm Phật Chúa vắng cả rồi Trăng sao nay cũng vắng Bạn bè đều cô tịch Ngàn năm

Ru kiểu mới

À ơi Ơi à   1 Đạo – Lạo Xạo Đời – Ngôi Blời   Bến giác xa xăm Hố rác trước mặt Giác vô ảnh Rác đa sắc Lạc giữa hư vô ai gọi ai về   2 Thơ – Nói Mơ Đương Đại – Điên Dại   Cái đẹp suy tàn Thói đời hẹp lượng Nhấp ngụm ảo, trời quang mây tạnh Tỉnh hơi men, trăng lặn sao mờ Màu hư thực, ai người thấu rõ   3 Chính – Minh Tinh Tà

Lời tử sĩ

U u u u Âm thầm một giọt khóc mù giời mưa giăng Tôi đã ngồi đây… lặng u u u u oán hồn kêu trước ngõ dậm bước vô thanh lướt u u u u khều sợi tóc nhặt sợi tuyệt vọng quấn mồ áo rách đời toang mưa giăng giờ mù mịt u u u u ám thoảng góc hồn nước non khuất lấp đắp hòn mồ ma u u u u Thế nhân tù… chật hẹp góc quan tài mủn mối Nước