Home Dịch thuật Dịch thơ Thăng Long – Nguyễn Du

Thăng Long – Nguyễn Du

Kỳ 1:

Sông Lô núi Tản năm tháng qua,
Thấy lại Thăng Long ta đã già.
Ngàn năm điện cũ thành đường lớn,
Một dãy tường nay tiếm cung xưa.
Mỹ nhân thuở ấy ôm con nhỏ,
Chàng trẻ năm nào hóa lão gia.
Trằn trọc đêm trường lòng cay đắng
Một mảnh trăng thanh vọng sáo xa.

Kỳ 2:

Đây thành mới đắp vẫn trăng xưa
Thăng Long thuở ấy chốn đế đô
Dọc ngang đường xá mờ dấu cũ
Cũ mới sáo đàn lẫn điệu ca.
Ngàn năm phú quý mồi tranh đoạt
Bè bạn thiếu thời mất còn ư.
Thế sự nổi chìm đành than thở
Phau phau đầu bạc chỉ mình ta.

Hà Thủy Nguyên dịch

Bản Hán Việt:

Kỳ 1

Tản lĩnh Lô giang tuế tuế đồng,
Bạch đầu do đắc kiến Thăng Long.
Thiên niên cự thất thành quan đạo,
Nhất phiến tân thành một cố cung.
Tương thức mỹ nhân khan bão tử,
Ðồng du hiệp thiếu tẫn thành ông.
Quan tâm nhất dạ khổ vô thuỵ,
Ðoản địch thanh thanh minh nguyệt trung.

Kỳ 2:

Cổ thời minh nguyệt chiếu tân thành,
Do thị Thăng Long cựu đế kinh.
Cù hạng tứ khai mê cựu tích,
Quản huyền nhất biến tạp tân thanh.
Thiên niên phú quý cung tranh đoạt,
Tảo tuế thân bằng bán tử sinh.
Thế sự phù trầm hưu thán tức,
Tự gia đầu bạch diệc tinh tinh.

 

“V for Vendetta” – Cuộc nổi dậy của lý tưởng

“V for Vendetta” là một bộ truyện tranh nổi tiếng vào thập niên 80-90 của thế kỷ 20 (Alan Moore & David Loyld) kể về một giả tưởng đen tối dự báo về sự cầm quyền độc tài ở nước Anh trong tương lai và cách thức con người phản kháng chống lại hệ thống. Nhân vật chính là V và Evey, những nạn nhân của hệ thống, đã tổ chức một cuộc đánh bom tòa nhà quốc hội vào ngày 5-11, kỷ niệm 400 năm

Mưa kinh kỳ viết “Thiên địa phong trần”

Hà Nội gió đổ mưa Sầm sập bóng Thời gian sắp sửa luân hồi tiếng người thưa tiếng đời lạc giọng Và tiếng Tôi Ra rả Lời vụn vặt rụng tả tơi với bao người đã lạc giọng trong đời Im lìm mưa xuyên thời gian đầu trần hứng giọt nước phong trần thoảng giọng cung thương câu hát kinh kỳ xưa cũ vọng từ câu chữ chưa dứt dòng tự sự tôi dở dang tôi đã thôi rồi tâm sự ngàn xưa và ngàn

Lời mưa – Walt Whitman

  Mi là ai? tôi thốt lên dưới làn mưa mềm mại Mà, lạ lùng sao, trả lời dùm tôi, như chuyển ngữ: Tôi là Bài thơ của Đất, lời mưa cất tiếng, Tôi bất diệt êm ái vùng lên từ đất và biển sâu không đáy Hướng tới thiên đường, khởi nguyên, hư ảnh, dù đổi thay, đều thế cả Tôi hạ phàm gột rửa những cơn gió nam khô hạn, những hạt nguyên tử, những phong trần thế gian, Và thăm thẳm bên

Lễ Vu Lan, Rằm Tháng Bảy – Cuộc hội tụ của những thế giới người chết Ấn Độ & Trung Quốc

Tiết tháng Bảy mưa dầm sùi sụt, Toát hơi may lạnh buốt xương khô, Não người thay buổi chiều thu, Ngàn lau nhuốm bạc, lá ngô rụng vàng. Đường bạch dương bóng chiều man mác, Ngọn đường lê lác đác sương sa, Lòng nào là chẳng thiết tha, Cõi dương còn thế nữa là cõi âm. Trong trường dạ tối tăm trời đất, Có khôn thiêng phảng phất u minh, Thương thay thập loại chúng sinh, Hồn đơn phách chiếc lênh đênh quê người. …

Nhảm #20: Nhạt nhẽo

Sau rất nhiều nỗ lực để làm mình trở nên thú vị hơn, tôi bắt đầu chuyển sang thái cực khác: Khiến mình trở nên nhạt nhẽo. Để trở nên thú vị, rất dễ. Tâm trí con người thích bị kích động, mà tôi thì vẫn là con người. Nhưng để trở nên nhạt nhẽo thì khó khăn vô cùng. Đâu dễ chấp nhận một tình trạng não không kích thích. Đâu dễ để sống trong sự lãng quên của mọi người. Đâu dễ để