Home Sáng tác mới Ủ men thơ

Ủ men thơ

Ta vuốt một chùm thơ đã cũ

Trên cây đời tàn úa suốt thiên niên

Ai kẻ vãng lai mùa quá khứ

Mang về đây trọn vẹn cả màu thơ

 

Lạc bước nơi u ngục

Đếm lá rụng lá tàn

Ép chùm thơ quá khứ

Cho lên men thời gian

Hơi men say thế giới

Cho thế giới quên buồn

Cho buồn vương u ngục

Cho ngục quên cơn điên

 

Ai thương kẻ điên nơi đáy ngục

Hận nhân tình nên hồn loạn phàm thai

Này người hãy uống cho say

Cho quên thế giới

Cho siêu thoát hồn

Cho một mai lòng hết cô đơn

Mỉm cười một cái tan hờn ngàn năm

 

Ô kìa kẻ tham ăn bám đời

Có nuốt nổi men say

Cho đốt sạch bạc tiền

Cho thiêu rụi hư danh

Cho sự nghiệp tan tành

Cho cây đời lại xanh

 

Ta vun mầm thơ mới

Chờ u ngục nở hoa

Ý thơ

Tôi muốn một bài thơ nho nhỏThế gian đà trôi tuột tận đâuĐêm khuya và lòng thôi cũng nhàuThời gian chẳng qua mau… Nguồn cơn vương víu nơi gió chảyChân trời còn vệt dấu heo mayCâu thơ buồn buồn bèn nhún nhảyThoáng một kẻ say đã nghiêng sầu Trang sách vẩn vơ tay người miếtVũ trụ hồ như chết bên cầuCon sông vừa động tình sóng dộiÝ thơ chìm nổi chẳng trôi mau Thành phố đã vào mùa thơ nhỉCòn tôi cũng vào mùa ngẩn

Sợi Yêu

Xao… Một cơn gió Huyết dụ mấy lời yêu Có buổi chiều vừa qua ngõ cô liêu xiêu xiêu trời nghiêng đất đổ Bóng tình vơ vất Rụng Bên mồ Xao Làn tóc lạnh Mướt mây thanh âm nhịp không không sắc sắc mông mông lung lung thung thăng phố vào vận cuối Ai vuốt sũng chuông chùa tụng Tro tàn bay nét phác nhạt lời này Kinh chiêu hồn lặng Ai rõ bước ra mà Thời không tha hương lạc bước dặm trường Hoa

Xuân nguyện hồn

Khúc nguyện hồn tro ám lạnh gió đuổi dài phố thưa Lặng phủ khăn tang ố vàng hàng cây đứng rũ Im Lòng co ro bóng người chen bóng quỷ Đây là xuân ư? Khúc nguyện hồn rung chuông sáu cõi Mộng nhân sinh khép cửa Gió đổ ào lá rơi Bóng đất vương tay níu nền trời Tấm khăn tang rách mất rồi còn đâu Phố thị bạc phai tro phủ Mây nhoà chẳng dáng chẳng hình Tôi đang nguyện hồn ai đây Nguyện

Ướp mưa

Ta ướp mưa Uá bóng mây rụng Đêm rơi không tiếng Ta khát hơi mưa Mưa phiếu diễu men Khơi buồn len len Phím đàn không tiếng Ta khát sầu Sầu vương thơ hoàn mĩ Sầu rót cạn tinh hoa Sầu đong mắt mùa yêu Sầu rơi rơi Mưa ơi Ái ân trời nghiêng đất vỡ Khát sầu, sầu khát ta chăng? Khát mưa, mưa nhớ ta chăng? Chạm tận cùng Ta nhớ Ta nhớ ta cô độc Say mưa sầu Say điệu đêm Lả

Mưa cuối ngõ

Mảnh tự sự Vương Vắt ngang sáu cõi Hây hây phùn mưa cuối ngõ đổ thênh thang Mảng màu vá víu thời gian Ấy ai nâng mảnh áo cơ hàn Góc thành nam chí sĩ gẩy điệu đàn Ướt Sách không nhàu chữ chéo chồng cố sự Mưa không phập phồng bong bóng phù thế Gót chân ai Không tiếng Dắt những đoàn oán than Hôm nay ngày vẫn chưa tàn Mộng mị lạc chốn nao chưa cập bến trần gian man mác giọt trời