Home Sáng tác mới Nhảm#12: Cắt đứt

Nhảm#12: Cắt đứt

Cắt đứt với bất cứ điều gì đều mệt mỏi, đâu có phải nhất niệm mà thành.
Cắt đứt trong ý niệm, nhưng thể xác vẫn cứ phải đi giải quyết những nghiệp chướng tồn dư.
Giải quyết rồi vẫn chưa xong, duyên nợ còn giăng ra đủ dây níu kéo…
Thế đó, người đời muốn ta nợ họ, họ nợ ta. Họ sợ trạng thái những món nợ được trả, bởi lúc ấy, họ bị tước bỏ cơ hội ràng buộc, cơ hội ăn bám.
Và ta cũng thế, cắt đứt mọi ràng buộc thì chỉ có cái chết. Chấp nhận cái chết, thế thôi.
Thử nghĩ khác xem nào?
Quay cuồng điên loạn trong trùng trùng duyên kiếp. Quay đến khi duyên nợ vào guồng. Đó cũng là một cách. Ôi, thế thì ta chóng mặt đến nỗi không đứng nổi mất. Mà cần gì đứng nhỉ!
Chóng mặt đến khi ngã xuống, và ngắm nhìn duyên nợ lả tả rụng xuống ta. Thật là một hình ảnh đẹp. Nhưng, chúng vẫn có đó. Và nếu ta chết đi, chúng vẫn còn đó.
Một cái chết không còn gì ràng buộc và một cái chết vẫn quay cuồng níu kéo, ta sẽ chọn gì, người đời sẽ chọn gì?

Hà Thủy Nguyên

Nhảm #5: Tiếng ồn

Sâu kín luôn im lặng! Lời nói luôn là tiếng ồn, cho dù lời nói có hay ho và ý nghĩa đến đâu đi nữa. Những tư tưởng thiêng liêng và cao cả đều tha hóa, bởi vì chúng quá ồn ào. Làm sao có thể tìm kiếm sự im lặng bên trong tiếng ồn? Không thể! Nhưng ta có thể im lặng giữa tiếng ồn. Bạn đã bao giờ đi im lặng giữa một đám đông hô hào? Hừm, tiếng ồn sẽ cho rằng

Nhảm #22: Cắt đứt

Cắt đứt với bất cứ điều gì đều mệt mỏi, đâu có phải nhất niệm mà thành. Cắt đứt trong ý niệm, nhưng thể xác vẫn cứ phải đi giải quyết những nghiệp chướng tồn dư. Giải quyết rồi vẫn chưa xong, duyên nợ còn giăng ra đủ dây níu kéo... Thế đó, người đời muốn ta nợ họ, họ nợ ta. Họ sợ trạng thái những món nợ được trả, bởi lúc ấy, họ bị tước bỏ cơ hội ràng buộc, cơ hội ăn

Nhảm #19: Sở hữu

Người đời luôn cần sở hữu cái gì đó, không hữu hình thì cũng phải vô hình. Họ dành gần hết cuộc đời để sở hữu những thứ không thật sự thuộc về mình, và thực ra là không thuộc về ai cả. Nào thì thành đạt, tài sản, nhan sắc, danh tiếng, tình yêu...ôi đủ thứ có thể gọi tên. Vì quá mải mê sở hữu, họ quên mất tận hưởng trải nghiệm chúng. Và bởi thế, họ bị chính những thứ mình sở

Nhảm#6: Thời gian

Nếu thời gian trôi qua chậm, ấy là bởi ta đang ách tắc trong một mớ bòng bong và từng bước tháo gỡ. Nếu thời gian trôi qua nhanh, ấy là bởi ta quá mải mê với mớ bòng bong mà bỏ quên mất những gì thực sự đã xảy ra ở một bức tranh toàn cảnh hơn. Nếu thời gian vẫn trôi qua bình thường, ấy là bởi ta đang có một đời sống hết sức nhạt nhẽo. Nếu thời gian ngừng trôi, ấy

Nhảm #21: Quằn quại

Quằn quại không có nghĩa là sâu sắc. Đó là trạng thái của những con sâu bị xéo tới mức ngoài quằn ra thì chẳng còn có thể làm gì khác. Tội nghiệp lũ sâu bất lực. Thích thú chiêm ngưỡng sự quằn quại lại càng không phải là sâu sắc. Đó là thú vui bệnh hoạn. Đó thậm chí còn không phải đồng cảm và thấu hiểu, mà là sự đói khát quằn quại của những con sâu chẳng bao giờ được ai để