Home Sáng tác mới Nhảm #5: Tiếng ồn

Nhảm #5: Tiếng ồn

Sâu kín luôn im lặng!
Lời nói luôn là tiếng ồn, cho dù lời nói có hay ho và ý nghĩa đến đâu đi nữa.
Những tư tưởng thiêng liêng và cao cả đều tha hóa, bởi vì chúng quá ồn ào.
Làm sao có thể tìm kiếm sự im lặng bên trong tiếng ồn? Không thể!
Nhưng ta có thể im lặng giữa tiếng ồn.
Bạn đã bao giờ đi im lặng giữa một đám đông hô hào?
Hừm, tiếng ồn sẽ cho rằng bạn phản động, phản cách mạng, phản xã hội.
Dùng tiếng ồn để trấn áp tiếng ồn – độc tài.
Dùng tiếng ồn để phá sự trấn áp – tự do.
Dùng tiếng ồn để xoa dịu tiếng ồn – mặc khải.
Dùng tiếng ồn để chứng minh một tiếng ồn là đúng – chân lý.
Rất dễ để định nghĩa tiếng ồn, nhưng không thể định nghĩa im lặng.
Nếu bạn không thể học cách im lặng, bạn có thể ngủ. Ngủ để chứng kiến một cách sinh động những tiếng ồn ào láo nháo bên trong mình. Vậy thôi!
Đây cũng là một tiếng ồn, cất lên để muốn dập tắt mọi tiếng ồn khác – hủy diệt. Thế thôi!

Hà Thủy Nguyên

Nhảm #14: Yếu đuối

Đôi khi cần phải yếu đuối, bệnh hoạn, ốm đau, để tự tách mình ra khỏi những thói quen điên rồ của thời đại. Những kẻ muốn sở hữu ta luôn cho ta cảm giác ngập tràn hạnh phúc và năng lượng để ta quên mất rằng ta đang bị cầm tù: cái lồng hoàn hảo. Bất hạnh theo các cách khác nhau và với tỉ lệ khác nhau có thể phần nào giúp chúng ta thoát khỏi cái bẫy của thời đại. Chịu đựng

Nhảm #8: Dân tộc

Tinh thần dân tộc không phải đại diện cho lòng yêu nước, mà là biểu hiện của thứ mặc cảm thua kém. Giống như một tên trọc phú yếu sinh lý, chẳng có gì để tự hào ngoài tài sản của mình và ngồi khư khư ôm mớ tài sản ấy vì sợ mất. Cái gì đại diện cho lòng yêu nước? Còn phải xem định nghĩa thế nào là "nước" đã! Ý niệm đất nước ở mỗi người, mỗi thời đại lại khác nhau

Nhảm #4: Ngôn ngữ đẹp?

Không có ngôn ngữ đẹp. Chỉ có những thói quen ngôn ngữ. Người ta thấy hay với những thứ người ta thấy quen thuộc. Tiêu chuẩn ngôn ngữ là thứ thói quen ngôn ngữ đã thắng thế bởi chính trị. Nếu một cuộc thay triều đổi đại không thay đổi được thói quen ngôn ngữ của người dân thì quyền lực không vững chắc. Một thời đại đã chấm dứt nhưng thói quen ngôn ngữ nó để lại vẫn còn thì uy quyền của thời

Nhảm #21: Quằn quại

Quằn quại không có nghĩa là sâu sắc. Đó là trạng thái của những con sâu bị xéo tới mức ngoài quằn ra thì chẳng còn có thể làm gì khác. Tội nghiệp lũ sâu bất lực. Thích thú chiêm ngưỡng sự quằn quại lại càng không phải là sâu sắc. Đó là thú vui bệnh hoạn. Đó thậm chí còn không phải đồng cảm và thấu hiểu, mà là sự đói khát quằn quại của những con sâu chẳng bao giờ được ai để

Nhảm #10: Thú vị

Sau rất nhiều nỗ lực để làm mình trở nên thú vị hơn, tôi bắt đầu chuyển sang thái cực khác: Khiến mình trở nên nhạt nhẽo. Để trở nên thú vị, rất dễ. Tâm trí con người thích bị kích động, mà tôi thì vẫn là con người. Nhưng để trở nên nhạt nhẽo thì khó khăn vô cùng. Đâu dễ chấp nhận một tình trạng não không kích thích. Đâu dễ để sống trong sự lãng quên của mọi người. Đâu dễ để