Home Dịch thuật Dịch thơ Cúc hoa – Huyền Quang thiền sư

Cúc hoa – Huyền Quang thiền sư

Trong mỗi bài thơ cúc của Huyền Quang thiền sư đều có những ẩn ngữ Thiền, việc luận giải của người dịch có thể giúp độc giả hiểu rõ hơn, nhưng cũng có thể là cản trở. Do đó, tôi không viết luận giải về những bài thơ này, mong rằng các bạn đọc có thể tùy duyên mà bước vào cõi thiền của Huyền Quang thiền sư.

Kỳ 1

Tưởng Hủ ngõ xưa có thông reo
Tây Hồ xử sĩ ẩn mai trang
Nghĩa khí bất đồng e khó hợp
Đầy vườn hoa nở sắc khoe vàng.

(*) Tưởng Hủ tức Nguyễn Khanh, người đất Đỗ Lăng đời Hán, làm Thứ sử Duệ Châu thời Ai Đế. Ông thích trúc và trồng trúc trong vườn.
(**) Tây Hồ xử sĩ tức Hàn Thế Trung đời Tống, người Diên An, tự Lương Thần. Ông vốn là một võ tướng bất đồng với Tần Cối, nên đã từ quan, cưỡi lừa, xách rượu, ngao du ở Tây Hồ.

Nguyên tác:

Tùng thanh Tưởng Hủ tiên sinh kính,
Mai cảnh Tây Hồ xử sĩ gia.
Nghĩa khí bất đồng nan cẩu hợp,
Cố viên tuỳ xứ thổ hoàng hoa.

Kỳ 2

Chẳng mơ sông tẩy cõi lòng khô
Hoa mai trăm khúc sánh được ư
Già đến thu rầu thơ chẳng bén
Cúc hoa vào độ bận rượu thơ.

Nguyên tác

Đại giang vô mộng hoán khô tràng,
Bách vịnh mai hoa nhượng hảo trang.
Lão khứ sầu thu ngâm vị ổn,
Thi biều thực vị cúc hoa mang.

Kỳ 3

Quên mình, quên đời, quên tất thảy
Ngồi lặng hắt hiu lạnh giường này
Năm hết núi sâu nào có lịch
Cúc nở trùng dương đã đến ngày.

Nguyên tác

Vong thân, vong thế, dĩ đô vong,
Toạ cửu tiêu nhiên nhất tháp lương.
Tuế vãn sơn trung vô lịch nhật,
Cúc hoa khai xứ tức trùng dương.

Kỳ 4

Hoa khoe vẻ đượm sương thu đọng
Gió mát trăng trong thỏa nỗi lòng
Cười kẻ không thấu hoa huyền diệu
Hoa cài phủ tóc cuộc đi rong.

Nguyên tác:
Niên niên hoà lộ hướng thu khai,
Nguyệt đạm phong quang thiếp thốn hoài.
Kham tiếu bất minh hoa diệu xứ,
Mãn đầu tuỳ đáo sáp quy lai.

Kỳ 5

Hoa ở giữa sân, người ở lầu
Hương tỏa trầm ngâm đã tan sầu
Bất chợt vật người đâu khác biệt
Một cõi hoa thơm cúc đứng đầu.

Nguyên tác:

Hoa tại trung đình nhân tại lâu,
Phần hương độc toạ tự vong ưu.
Chủ nhân dữ vật hồn vô cạnh,
Hoa hướng quần phương xuất nhất đầu.

Kỳ 6:

Xuân đến ngát thơm hoa muôn phương
Mĩ miều nhan sắc người say hương
Thế rồi hoa đẹp rơi tàn cả
Phía đông một đóa ở bên tường.

Nguyên tác:

Xuân lai hoàng bạch các phương phi,
Ái diễm liên hương diệc tự thì.
Biến giới phồn hoa toàn truỵ địa,
Hậu điêu nhan sắc thuộc đông ly.

Hà Thủy Nguyên dịch

Bhagavad Gita & Đối cảnh vô tâm

Năm 2009, lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với kinh văn Ấn Độ ngoài Phật giáo, và đó là một trải nghiệm độc nhất vô nhị mà sau này tôi chẳng thể gặp lại ở bất cứ một tri thức nào khác nữa. Đó là những ngày tôi lưu lạc ở Sài Gòn, đã quyết định bỏ học ở trường Nhân Văn Hà Nội và quyết định đeo đuổi con đường kiếm tiền qua các hoạt động truyền hình và quảng cáo. Dù đắm

Nghịch haiku (Nảy ý khi nghe tin hòa thượng Tuệ Sỹ viên tịch)

Hoa lan cánh chớm quăn Hoà thượng tròn kiếp không chút người Máy vừa restart rồi --- Giẻ rách uế nhọ lem Muỗi nổ banh lách tách tan tành Khói trầm bóng vờn tường --- Bức tường xanh ánh vàng Hứng trôi vội vàng phím máy lag Leo cầu thang mỏi gối --- Máy ảnh lia trăng nhạt Vo ve muỗi động bóng lá lay Xích đu dừng cười toe --- Nến đốt không lửa cháy Ánh đèn giáng hương thăng muỗi né Bừng nóng

Chân tâm chi dụng – Trần Thánh Tông

Chân tâm được dụng Sáng suốt lặng lẽ Không đi không đến Chẳng bớt chẳng thêm Được nhiều được ít Mặc thuận mặc nghịch Như hạc cưỡi mây Như tường vững chãi Nhẹ như cọng lông Nặng như tảng đá Tự tại tâm sáng Vằng vặc lòng trung Không thể đếm đo, Chẳng hề lưu dấu Nay trẫm vì người Tỏ bày gan ruột Bản Hán Việt: Chân tâm chi dụng, Tinh tinh tịch tịch. Vô khứ vô lai, Vô tổn vô ích. Nhập đại