Home Sáng tác mới Bừng tỉnh

Bừng tỉnh

Tôi bừng tỉnh sau miên man trường dạ
Gió rung trời
Bom lạc giữa tầng xa
Tiếng thét gào
Hồn oán cõi tha ma
Cơn đói quặn chút nhân tình rơi rớt

Cóng…giấc sâu
Lạnh mưa…hiên vỡ vỡ
Giọt giọt đau
Chẳng còn thấy u sầu
Âm ỉ mầm cơn hận
len vào mộng kiếp sau
Những phận người đau đáu
nguyện cầu
chút bình dị đời trôi
mà nào ai hồi đáp

Thơ bất chợt…gào
bên giường ấm êm lay lay giá buốt
Lạc lối hiện sinh ư…chỉ mộng nhỏ miên trường
chui rúc cùng bao kẻ đớn hèn khom lưng
ngỡ mình cao quý
Khoanh chân trầm hương Thiền giới ư…hão huyền thay một cơn ảo giác
đóng băng nhân cách
xá lị cặn thừa
một kiếp người khuyết tật nhân sinh

Gào…gào…gào…
Giật bàn tay ve vuốt
khỏi đắm đuối yêu đương
đêm miên trường
chưa từng kết thúc

Dằng dặc hồn đi xa thăm thẳm
mộng mơ gì
hay chong mắt đợi
một mai…

Hà Thủy Nguyên

Túy ngạo sa trường

Lan mưa đêm chiếu ánh tịch liêu vất vưởng gió chạy đùa gót tuấn mã chinh thiên hạ Vẩy lời lời thơ kết vận mây giăng sắc cố nhân hội tụ giáp trụ mùa bão táp mưa sa Gầm cơn sấm động mé thành vong chuyển hồn rung thần bạt vía quỷ tan hoang Di mệnh số tinh cầu xoay biến loạn điệu vào nhịp mới lênh láng thời cơ tràn mấy cuộc mơ qua Lất ngất men say cười không tiếng ngắm đời trôi

Bước hềnh hệch

"Chúng ta mua những thứ chúng ta không cần, bằng tiền chúng ta không có, để làm vừa lòng những người chúng ta không thích." (Trích "Fight Club") Bước đi lạnh lẽo hai bờ gió dãy nhà chót vót cọc nhọn xuyên thủng khói mây Thiên thần trói đôi cánh góc bàn chật những con số dâng dầy Nở nụ cười điên điên loạn loạn cơn tâm thần vàng ệch một góc trăng Hềnh hệch, hềnh hệch, hềnh hệch… Cười cho qua một kiếp tù

Lá loạn cành hoang

Lá loạn cành hoang Lá loạn cành hoang Xôn xao xúc cảm trời đông lộng Ta lướt phố dài Mây rủ một nhành mai Chàng ngủ gục thư trai Ôm giấc mộng hoàng đài   Lá tàn tàn Phong hoang hoang Mộng hoàng đài úa vàng trên nẻo vắng Hoa mai trắng Tinh tựa sương Mềm tựa tuyết Chân nhân đang thuyết lẽ vô thường   Ta thoảng điệu gió Ta vi Vô Vi Cõi đời lặng nhịp Chân nhân mờ bóng Chàng sực tỉnh rồi Ta

Ác mộng

Nhân một lần đọc lại thơ Văn Cao Tôi đón đầu mùa thu Bằng những người đã cũ Những người đi qua cơn ác mộng thiên đường Mệt rũ cánh bên bờ thiện ác Ha hả cười cho vợi bớt chông chênh   Chiếc lá nào rơi giữa mông mênh Tôi nằm ngắm vạn thiên đường rơi rụng Những thiên thần lạc lối Có nghe đôi cánh đổi màu Theo cơn điên trần thế Nơi tôi đã ở rất lâu Ngước nhìn thiên đường khinh

Đêm mưa say Omar Khayyam

Mưa thơ rơi Mưa rơi thơ Í ơi rơi thơ mưa Chỉ một khúc chơi vơi vừa vọng Đã qua đời Chỉ một say cuồng vừa bén Đã hư vô Mồ ma trăm muôn giọt tưới Lịch sử sũng trang viết mới Bút cùn mòn ghi lại được gì đâu Phác mãi một màu đã cũ Nghèo nàn sao Không gượng muôn vẻ màu tươi Của thế giới nhiệm màu Khúc mưa lạc vận Giữa bản bi hài mệnh số Hồn ai say buông mưa