Home Dịch thuật Dịch thơ Hữu sở tư – Lý Hạ

Hữu sở tư – Lý Hạ

Năm cũ bên đường hát biệt ly
Hôm nay đất Thục người vẫn đi
Tháng hai bên rèm hoa đùa gió
Trước thềm ngàn dặm trúc lâm li
Tiếng đàn như lòng thiếp
Đứt nối hết đêm này
Nhớ chàng ngựa trắng mang cung gỗ
Nơi đâu mà chẳng gió xuân bay?
Lòng chàng há nặng như đá tảng
Thân thiếp nào mãi vẻ hồng hoa.
Trời biếc sông xa ngang đêm tàn
Sóng bạc đầu cuộn chẳng cầu sang.
Gió Tây chưa thổi sầu đưa nhịp
Dệt lụa mày chau mấy năm ròng.
Giang sơn xa cách hoài chẳng dứt
Lệ nhòa nhập nhoạng ánh đèn chong.
Quạnh quẽ khóa mình sâu phòng vắng
Cây quế mấy độ nở tàn hoa.
Lùm cây quạ quạ ban mai đến
Gió động bờ ao tiếng ngọc lùa.
Vầng dương rầu rĩ không thành mộng
Há đến cầu nam hỏi tiên ông.

Hà Thủy Nguyên dịch

Bản Hán Việt

Khứ niên mạch thượng ca ly khúc
Kim nhật quân thư viễn du Thục
Liêm ngoại hoa khai nhị nguyệt phong
Đài tiền lệ trích thiên hành trúc
Cầm tâm dữ thiếp trường
Thử dạ đoạn hoàn tục
Tưởng quân bạch mã huyền điêu cung
Thế gian hà xứ vô xuân phong ?
Quân tâm vị khẳng trấn như thạch
Thiếp nhan bất cửu như hoa hồng
Dạ tàn cao bích hoành trường hà
Hà thượng vô lương không bạch ba
Tây phong vị khởi bi long thoa
Niên niên chức tố toàn song nga
Giang sơn thiều đệ vô hưu tuyệt
Lệ nhãn khán đăng sạ minh diệt
Tự tòng cô quán thâm tỏa song
Quế hoa kỷ độ viên hoàn khuyết
Nha nha hướng hiểu minh sâm mộc
Phong quá trì đường hưởng tùng ngọc
Bạch nhật tiêu điều mộng bất thành
Kiều nam cánh vấn tiên nhân bốc.

Thu lai – Lý Hạ

Xào xạc ngô đồng tráng sĩ rầu Đèn lụi vạc kêu áo lạnh đâu. Sách tre nằm đó nào ai thấy Bụi phủ mọt xông chẳng người lau. Đêm thu lòng bận thêm đau quặn Mưa lạnh hồn vương khóc người xưa. Mộ thu quỷ khóc thơ ngài Bảo Máu hận ngàn năm thấm ngọc sâu. Hà Thủy Nguyên dịch Bản Hán Việt: Đồng phong kinh tâm tráng sĩ khổ, Suy đăng lạc vĩ đề hàn tố. Thuỳ khan thanh giản nhất biên thư, Bất

Bồ tát man – Lý Bạch

Rừng xa tịch mịch lụa mây vờn Núi trơ một dải rợn thê lương Lầu cao bóng chiều buông Trên lầu người buồn thương Thềm ngọc hoài trông ngóng Về tổ chim chiều liệng Về nhà đường nơi đâu Đình lại quán nối nhau. Hà Thủy Nguyên dịch Bản Hán Việt: Bình lâm mạc mạc yên như chức, Hàn san nhất đới thương tâm bích. Minh sắc nhập cao lâu, Hữu nhân lâu thượng sầu. Ngọc giai không trữ lập, Túc điểu quy phi cấp.

Hiệp khách hành – Lý Bạch

Khách Triệu dải mũ lay Gươm Ngô sương tuyết rọi (*) Bạch mã yên ánh bạc, Lấp loáng tựa sao bay. Mười bước thêm kẻ chết, Vạn dặm làm chi đây. (**) Việc xong bèn phất áo Ẩn kín thân danh này. Nhàn đến Tín Lăng chơi, Buông kiếm nhập cuộc say. Chu Hơi này chả nướng Hầu Doanh chén rượu đây. Ba chén cạn xá chi Ngũ Nhạc nhẹ như mây. Tai bập bùng hoa mắt, Ý khí sắc tỏa dày. Chùy vàng vung

Đăng Cao – Đỗ Phủ

"Đăng Cao" là một tuyệt tác của Đỗ Phủ, bài thơ chạm đến sâu thẳm trong tinh thần độc giả đến nỗi có rất nhiều bản dịch hay. Nhưng rồi thì tôi vẫn dịch một bài "Đăng Cao" cho chính mình, bởi đó là cảm ngộ của mình. Gió thốc trời cao vượn hú sầu Bến trong cát trắng chim liệng mau Hiu hắt lá rụng hoài không ngớt Cuồn cuộn sông trôi mãi về đâu Thu rầu vạn dặm nơi đất khách Thân tàn

Bắc phong hành – Lý Bạch

Hôm qua mình dịch Yên ca hành bài Thu phong của Tào Phi, rồi chợt nhớ ra bài Bắc phong hành của Lý Bạch, cũng là thể tài chinh phụ. Bài này có mấy bản dịch, nhưng các bản dịch đều biến bài hành này thành nhịp điệu thơ thất ngôn, làm sai đi tính hiện thực khắc nghiệt của bài thơ. Vẻ đẹp của bài thơ không phải ở câu thơ chau chuốt bóng bẩy theo lối Đường thi phổ biến, mà là nỗi