Home Sáng tác mới KHÚC CA MẤT NGỦ

KHÚC CA MẤT NGỦ

Đêm chong đêm

Ấy a… trăng rơi…

Mộng hoàn mộng

Ấy a… mùa chơi vơi…

 

Nao nao chuông chùa ngàn thu trước

Ấy a… đứt nối giọt giọt đời

Mê mê men ái tình năm mới

Tay ai đàn… ấy a… da thịt ngần

Ấy a… một kiếp ngước mắt dõi gió lốc cuốn bay thời cùng thế

Tóc rung rung màu ký ức điểm sương…

 

Ấy a… lao xao tiếng đời nơi gác sách

Ấy a… vang vang tiếng lòng chốn thị phi

Đêm chong đêm

Trăng vẩn màu trần tục

Nhịp ai thở… ấy a… hổn hển tiếng luân hồi

 

Máu cuộn sôi men dã thú

Ấy a… nín nhịn đời, thôi đành phận ung dung

Những ôm chí uốn mây nắn gió

Tẩy bụi trần điểm vẻ ánh trăng trong…

ẤY a… tình ái vuốt ve tình ái

Nguội sao đang… men dã thú ban sơ….

 

Ấy a… chuông thỉnh mùa trăng

Trăng rơi đáy mộng

Ta một giấc mộng

Ấy a… đời một giấc

Trăng hỡi trăng… ấy a… chọn mộng hờ…

Mộng đời ứa trăng ra máu

Mộng ta rút cạn máu nuôi trăng

Mai này ta ngủ nơi miên viễn

Trăng ngần gieo rắc mộng thay ta…

Mai này ta ngủ nơi miên viễn

Men ái tình trăng dan díu dùm ta…

 

Tay ai lướt… sợi buồn mơn  da thịt

Trường ca Hồ Khúc

I - Hồ mộng Ta gẩy đàn khung trời đã cũ Khúc trăng sao xao động đáy Tây Hồ Ta ẩn mình nơi sương Cửu vĩ hồ ve vuốt tơ sen Duyên ai ấy à se dang dở Cho ai ấy à tương tư Trăng ấy à ánh bạc Thơ ấy à đang nhen Ký ức dâng lên tràn căng bầu ngực Ứa tình nhân gian   Hỡi ai chính nhân quân tử Luyến ái ta ư? Sợ ta ư? Có nghe ta cười nói

Khúc ca dưới mộ

Nắng chiều quái lạ Gió bạc sương Khúc du dương ai đàn trên cổ mộ Cỏ hoang hoang úa tàn thời phổ độ Chúng sinh rên, bùn nhơ mệnh số Khép nhật cung, tròn cuộc ngắn dài Miên man một giấc cô ai Lạnh nghe ta đó thở dài mồ hoang Biếng lười mặc gió điểm trang Phất phơ bạch nguyệt lang thang cõi trần Tinh cung chộn rộn ngôi thần Xác thân ở lại Ta thoát mộ phần Chúng sinh chộn rộn Ta lộn

Mưa máu

Thiên hà đỏ thẫm nghiêng tràn rượu Cành cây khô dựng đứng sừng hươu Vạch lên trăng vài đường máu Có những tối cô độc với hoa hồng Tôi viễn cảnh mình giác ngộ nơi nỗi buồn thăm thẳm Gác niềm vui lên gò đống trần ai Tôi đã vắt kiệt tôi mỗi sớm mai Trong khoảnh khắc tỉnh bừng con mắt Rất nhiều phần trong tôi đã đổ tràn như rượu Da thịt tôi cháy bùng dưới dương quang như tên ma cà rồng

Lời của kẻ canh gác điều bí mật

Đêm lại đêm, ta mơ màng chìm đắm trong chiều kia sự sống Ngày qua ngày, ta vô hồn nhìn tất thảy rữa tàn cuốn theo lốc xoáy hư vô Ta, kẻ sót lại của thời quá vãng Níu giữ điều chi, vứt bỏ những gì!   Bên ô cửa sổ Bóng ma lướt qua vô thanh. Đêm Bước chân hối hả vô nghĩa. Ngày Ai nhớ ai quên thời quá vãng ?   Thôi thì, thơ ở cùng ta, nhạc ở cùng ta Trăm muôn

Vòng lặp của bướm đêm

Con bướm đêm đập cánh cánh đập cánh vào đêm Luồng sáng xẹt qua chẳng kịp cho mi chờ chết Con bướm đêm vô định Có đón mũi tên này Mũi tên của vần thơ tôi Những vần thơ đã cũ Nơi vòng lặp vạn vàn điều mới Có gì khác nhau ư? Chết nơi ngọn lửa Chết bởi thơ tôi Khác nhau ư? Thơ tôi Mũi tên bắn không quay trở lại Chẳng vòng lặp nào nĩu giữ Vô cùng có lặp lại ư?