Home Sáng tác mới Mưa chinh tây

Mưa chinh tây

Hãy nghe reo reo mưa

Lưa thưa mùa tội lỗi

Tôi đã nguôi tĩnh lặng

Đã mờ vệt hư vô

 

Mưa vỗ thái dương xa

Thì thùng tan sân hận

Ơ gió mùa gió mùa

Đồng cổ vang vang trận

 

Ta sinh ra trong mùa tội mới

Ai sinh ra nơi mưa

Nẩy tươi giọt và giọt

Ta đã reo như mưa

Và gieo mình

Thềm mưa

 

Tấm áo long lanh ngày trở gió

Vá víu dăm tình thơ

Cũng hờ

Và hững

Tội lỗi thì sao

Thì thùng mây chuyển

Thì sao

Thì tôi nghe buồn len mây

Và nghe cuộn trời tây

Phong trần mờ mịt

Khuê phụ hứng sầu

 

Trong cơn mưa mơ

Mơ mưa

Loang loáng bóng gươm khua

Tôi ôm mầm tội lỗi

Nẩy bên bờ hư vô

Và những ai đẩy xô

Tôi ngã nhoài thành cổ

Vờ mỉm cười thần tiên

Và thây kệ nhã tiền

 

Tôi đang đợi ai đây

Tôi đang chờ ai đây

Ám ảnh cuộc chinh tây

Rồi nhớ mưa khắc khoải

 

Hà Thủy Nguyên

Mưa ải bắc

Hãy để buồn dâng mưa đêm nay Riêng góc trời tây mây vương ải bắc Đêm rơi Đêm rơi Ánh trắng căn phòng vắng Cỗ máy vô hồn phản chiếu thế gian trơ   Tôi đã đi qua những giấc mơ Ướt đầm mưa quá cố Bóng người bên ta đêm nay Lướt qua như gió Sấm động cuối chân mây Cơn mơ hợp tan chưa dứt   Súng đạn đã cũ dưới cơn mưa Buồn biệt ly sao ngăn mộng bá quyền Chỉ có

Đêm đại mạc

Miên trường tung điệu xoay gió cátTrăng tơ một mảnh vỡ sơn hàMông mênh lòng trải cùng vô hạnÔ kìa trăng ánh vệt cát mơ Bốn ngàn thế giới nghe chừng vụnKết lại vào đây một thể tinhDạ quang đáy gió hoàng kim lộngLồng chút chân tâm dưới đáy hồn Vệt cát trôi mờ cố nhân phiêuNgà ngà trông bốn bể tiêu điềuĐô thành vãn bóng người xưa ấyChỉ chút thơ này với cô liêu Mà trăng chớm nụ à hoang lĩnhSa mạc sói tru

Lộng ca

Kinh kỳ nằm dài Ta chờ gió lộng Lộng ùa hoa rụng Lộng phàm nhân sân hận Lộng kịch trần khép màn Lộng bụi tan trong gió   Ta dạo bước kinh kỳ Sưu tầm gió Lộng mùa quá khứ Lạnh túi thơ Khúc ả đào í a phong nguyệt Rượu ngả nghiêng tràn phố không người Ta khóc một thời Ta cười một đời Bước giai nhân lang thang đêm tịch mịch   Lộng chiến tranh ồn ào náo nhiệt Lũ trẻ con khoe

Mưa mùa dã cổ

Thuyền âm nhạc lững lờ – hững hờ Mùa dã cổ lên men – lửa nhen Ôi đàn ca vũ muôn năm cũ Gẩy đàn mưa Nhịp nhịp gió Cung linh đưa đẩy gót sen vàng…   Cô nhân tiêu vàng lãng đãng – mang mang Ngóng tịch nhân phiêu lãng – lang thang Thuyền ám trăng mùa biển vắng Muôn vàn tơ huyết nguyệt Dệt khúc sầu thế nhân Hồng trần mờ mịt phía xa dần…   Ai ơi có nhớ… Kiếp hải hồ

Thét ca

Ta thét dương trùng dương – Bão Ta thét vân điệp vân – Giông Ta thét ta ảnh lồng bóng Ta thét ta. Đau!   Vạn khối thét tuôn tràn mặt đất Trùng dương xa uất ức đọng hồn đau Mặn hơi máu, mặn hơi đời kiếp kiếp Đứt gãy thôi, tầng vực thẳm vô minh   Ta thét máu cuộn sóng tràn Ta thét mây vỡ tình tan Ta thét ta thấm đời thế tục Ta thét ta. Hoang!   Nén tiếng thét giữa