Home Sáng tác mới Mưa chinh tây

Mưa chinh tây

Hãy nghe reo reo mưa

Lưa thưa mùa tội lỗi

Tôi đã nguôi tĩnh lặng

Đã mờ vệt hư vô

 

Mưa vỗ thái dương xa

Thì thùng tan sân hận

Ơ gió mùa gió mùa

Đồng cổ vang vang trận

 

Ta sinh ra trong mùa tội mới

Ai sinh ra nơi mưa

Nẩy tươi giọt và giọt

Ta đã reo như mưa

Và gieo mình

Thềm mưa

 

Tấm áo long lanh ngày trở gió

Vá víu dăm tình thơ

Cũng hờ

Và hững

Tội lỗi thì sao

Thì thùng mây chuyển

Thì sao

Thì tôi nghe buồn len mây

Và nghe cuộn trời tây

Phong trần mờ mịt

Khuê phụ hứng sầu

 

Trong cơn mưa mơ

Mơ mưa

Loang loáng bóng gươm khua

Tôi ôm mầm tội lỗi

Nẩy bên bờ hư vô

Và những ai đẩy xô

Tôi ngã nhoài thành cổ

Vờ mỉm cười thần tiên

Và thây kệ nhã tiền

 

Tôi đang đợi ai đây

Tôi đang chờ ai đây

Ám ảnh cuộc chinh tây

Rồi nhớ mưa khắc khoải

 

Hà Thủy Nguyên

Đêm đại mạc

Miên trường tung điệu xoay gió cátTrăng tơ một mảnh vỡ sơn hàMông mênh lòng trải cùng vô hạnÔ kìa trăng ánh vệt cát mơ Bốn ngàn thế giới nghe chừng vụnKết lại vào đây một thể tinhDạ quang đáy gió hoàng kim lộngLồng chút chân tâm dưới đáy hồn Vệt cát trôi mờ cố nhân phiêuNgà ngà trông bốn bể tiêu điềuĐô thành vãn bóng người xưa ấyChỉ chút thơ này với cô liêu Mà trăng chớm nụ à hoang lĩnhSa mạc sói tru

Phúc âm sói lang thang

Trút bỏ những vai diễn tầm thường và giả dối Trút bỏ lớp mặt nạ đạo đức đớn hèn Móng vuốt cào ánh trăng ứa máu lả tả bụi vàng rơi Lóng lánh khung trời thẫm đỏ Ta lang thang, lang thang trong đêm, gặm đứt những nóc nhà, phủ trắng đô thành bằng màn sương huyền thoại Ta lang thang, lang thang trong rừng rậm, bấu chặt thảo hoa ướt đẫm sương đêm, say men nồng hơi sợ hãi của lũ người tanh hôi

Lướt

Này đêm lướt khẽ thế tầng không mờ bóng lại qua chập chờn cơn tỉnh thức Và thế giới nào lịm tắt bừng lóe hoan ca khúc truy điệu nguyện cầu vũ trụ Tay vỗ nhịp hồn gõ phách điệu đàn lẩy hứng Một nụ hôn vừa khẽ chạm bờ môi Thịt da hờ cọ khẽ phút này thôi Chén rượu thơ đã chờ ta nơi tửu quán chẳng ai lại qua Mỏi cuộc chơi thành bại trút cạn cơn nồng hứng Mai này tàn

Chầu gió

Tây phong u u ải bắc lu mờ vết chân hoang ngóng đại ngàn … ngưng…Hoang vu non lĩnh khí thờ ơ ta nghe lòng rỗng chân mây chẳng níu phím trăng buông khuất bóng hư vô vũ trụ…hờ…Ta cố dịu một cơn cuồng loạn nghe gió mọc kẽ da hóa tuyết băng lã chãLạnh này ai đã lặng một cuộc chờLặng một cuộc nhân sinh mạng người sao rụng không gian vụn toang hoác lỗ không định trướcBạn bè xa thẫn bóng chiều tàVút

Lộng ca

Kinh kỳ nằm dài Ta chờ gió lộng Lộng ùa hoa rụng Lộng phàm nhân sân hận Lộng kịch trần khép màn Lộng bụi tan trong gió   Ta dạo bước kinh kỳ Sưu tầm gió Lộng mùa quá khứ Lạnh túi thơ Khúc ả đào í a phong nguyệt Rượu ngả nghiêng tràn phố không người Ta khóc một thời Ta cười một đời Bước giai nhân lang thang đêm tịch mịch   Lộng chiến tranh ồn ào náo nhiệt Lũ trẻ con khoe