Home Bình Luận Nền kinh tế không nhất thiết phải tăng trưởng

Nền kinh tế không nhất thiết phải tăng trưởng

Một xu hướng kinh tế mới trong những năm gần đây đang được đề cập đến ngày một nhiều: Thoái Tăng Trưởng, tức nền kinh tế không đề cao sự tăng trưởng mà chú ý đến các khía cạnh khác như thiên nhiên, môi trường, sức khỏe, đời sống nhân sinh, các giá trị tinh thần.

“Kinh tế học thiêng liêng” của Charles Eisenstein là một cuốn sách nằm trong xu thế này mà những đồng đội của tôi ở Book Hunter đã nỗ lực dịch & giới thiệu với các độc giả Việt Nam. Cuốn sách đặt ra các vấn đề quan trọng:

– Con người tham gia vào các hoạt động kinh tế không chỉ thuần túy vì lợi nhuận mà vì động cơ khác: động cơ được chia sẻ các giá trị và tài năng của mình, mà trong đó tiền bạc là phần thường xứng đáng được nhận. Tuy nhiên, khi lòng tham quá độ được thúc đẩy bởi thị trường tài chính không lành mạnh, thổi phồng bong bóng giá trị, thì lợi nhuận lại được đẩy lên vị trí tối cao và lấn át những động lực khác.

– Đồng tiền không có tội, nó chỉ có giá trị trung gian cho sự trao đổi các giá trị với nhau trong cộng đồng. Đồng tiền nếu không đảm nhiệm vị trí trung gian này, mà lại đóng vai trò là một “mặt hàng” để định giá, thì thị trường hỗn loạn. Thị trường chỉ có thể ổn định khi người ta đầu tư để tạo ra hàng hóa, để mang lại đời sống tốt đẹp hơn, để giúp cho những người kém may mắn, để nghiên cứu và tìm tòi cải thiện thế giới… thay vì đầu cơ vào các bong bóng.  (Có lẽ, những ngày này, chúng ta đã biết cái giá phải trả của nền kinh tế khi dòng tiền được đổ vào cuộc đua đầu cơ tài chính & bất động sản).

– Kích cầu thị trường bằng cách sản xuất đại trà, hàng loạt, giá rẻ, bóc lột nhân công và thúc đẩy chủ nghĩa tiêu dùng không phải phương án tốt cho nền kinh tế, bởi nó tạo ra một nền kinh tế không dựa trên nhu cầu thật mà chủ yếu dẫn tới lãng phí nguồn lực. Lãng phí luôn đi kèm với sự suy kiệt: tài nguyên thiên nhiên & sức lực và trí tuệ của con người – những gì thiêng liêng nhất của sự sống mà chúng ta được ban tặng.

Cuốn sách này đã giúp tôi trải qua những khó khăn trong quyết định sự nghiệp, rằng mình sẽ đeo đuổi tiền tài như bao người hay sẽ sống ở một mức “đủ ăn” tối thiểu để đeo đuổi các ý tưởng? Cuốn sách không khuyến khích cả hai thái cực ấy, mà đã cho tôi thấy con đường hài hòa giữa hai khía cạnh Kinh Tế và Thiêng Liêng.

Hà Thủy Nguyên

Phong thủy

Ta rơi một cơn hoang loạnKhói trầm ướt bão loangThần mỏi thức vừa chợp mắtSơn hà đẫm cuộc mơ màng Gió vắt ngang trời xoáy độngVút mưa kín mắtRồng gầm đáy sôngGiọt cát lăn đều thời chuyển thếMây mưa vừa gắn mạch sơn hà Thiền chốt định cơn giông xoáy nhịpÁt phàm ngônNgôi mộ mới vừa chônMột chút tôi phụt tắtMà sơn hà kịp trắng phủ tangMà sợi tóc cũng kịp màu tangMiệng rung rung nhẹ quá nụ cười Nước đọng nước vết trầm tàn

Nghệ thuật vô dụng

Nghệ sĩ là người sáng tạo nên những tạo vật đẹp đẽ. Để biểu lộ nghệ thuật và che giấu nghệ sĩ chính là mục đích của nghệ thuật. Nhà phê bình là người có thể diễn dịch ấn tượng của anh ta về cái đẹp  sang một cách khác hoặc một hình thái mới. Dù là hình thái cao nhất hay thấp nhất của phê bình đều là thủ pháp tự truyện. Những người nhận ra những ý nghĩa tồi tệ trong những điều

“Lịch sử các lý thuyết truyền thông”: thao túng hay khách quan?

Tôi muốn mượn cuốn sách “Lịch sử các lý thuyết truyền thông” (Armand & Michèle Mattelart – dịch giả Hồ Thị Hòa, Trần Hữu Quang hiệu đính) để trò chuyện đôi chút về vấn đề truyền thông (communication). Truyền thông trong suốt thế kỷ 20 đã đóng vai trò quan trọng ngang ngửa với năng lượng hạt nhân trong sự tác động đến thế giới và sức mạnh cũng như sức hủy diệt của nó vẫn chưa thực sự lường tính được.  Sự phát triển

Tận hưởng niềm vui với con cái

Con cái có lẽ là tạo tác tuyệt vời nhất trong cuộc đời mỗi con người. Nhân tính của đứa con sẽ nói lên cách mà bạn đối xử với chúng, hay nói một cách khác sự trưởng thành của con cái phản ánh nhân cách của những người nuôi dưỡng chúng. Nhưng cũng giống như sáng tác tác phẩm nghệ thuật, thái đô và quan niệm của bạn trong sáng tác sẽ quyết định phong cách và tư tưởng của tác phẩm, quan niệm

VĂN CAO – CHÔNG CHÊNH GIỮA TIÊU DAO VÀ TRÁCH NHIỆM

Người ta oán trách Văn Cao vì đã từng làm sát thủ, từng viết những ca khúc đầy ngôn từ bạo lực; người ta cũng từng đấu tố Văn Cao vì tư tưởng lung lạc của ông dưới thời Cộng Sản; và cũng không ít người nghiêng mình thán phục tài năng âm nhạc của ông cho dù ông viết ca khúc cổ động hay  ca khúc trữ tình. Tôi cho rằng Văn Cao là một người bị giằng xé giữa nhiều lựa chọn -