Home Sáng tác mới Ngẫm Cung oán

Ngẫm Cung oán

Thiên lý độc hành – Đêm mây buông
Mưa khua cho rộn những đoạn trường
Đọng màu quá khứ trong quầng mắt
Khuya khoắt hồn về giữa buồn thương

Cung xưa hờn tủi chưa nhạt dấu
Máu đã vương đầy cõi mai sau
Dây đàn đã đứt, tìm đà nát
Tay rã rời nâng tóc bạc màu

Thơ thẩn thói đời ai mà xót
Thanh vân dặm vắng ngoảnh mênh mông
Trăm năm hồn cũ vừa bất chợt
Hứng nẩy vừa than một tiếng lòng

Mộ cũ đã mòn tay người khấn
Niệm xưa chưa dứt nợ hồng trần
Chuyện cũ chưa xong còn thế sự
Gió đã giăng sầu khắp thế nhân.

Hà Thủy Nguyên

Tôi viết bài thơ này sau một ngày bận tâm quá nhiều đến thế sự, đêm thì mưa, và đang trong những ngày hoàn thành tập 3 bộ tiểu thuyết “Thiên địa phong trần” về thời tao loạn mà Nguyễn Gia Thiều trải qua.

Tìm hiểu thêm về 2 tập đầu của bộ sách: Combo Thiên Địa Phong Trần (Tập 1&2) – Book Hunter Lyceum

Mài bút đêm…

Quốc thù vị báo đầu tiên bạch,Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.Đặng Dung Vẩy chữ run đêm Vẩn mây váng trời vừa xáo động Vẫn ta đây, vẫn ta đây, ta đây In bóng tường nam một vệt dầy Nét thủy mặc phác sầu đêm nay Vắng một điệu nhạc Lặng một chòm thơ Vuốt sợi mực dài bạc bi ai Niềm đêm thăm thẳm kiếm ai mài Trăng tà đâu nhỉ, hoa chợt rụng Rũ nhàu cánh mỏng xác ai đau Này là

Sám hối biển khơi

(Tưởng niệm sự kiện Gạc Ma) Những trận chiến nào đã qua Những trận chiến nào đang tới Tôi đang đợi ngày sám hối Của những tên điên Những kẻ ha ha phất cờ khởi sự Bằng xương máu chất chồng oán hận Không oán hận, chúng nào có nghĩa gì đâu! Họ không quên oán hận Nhưng đã quên mất nỗi đau Tự cấy mình hóa thân quái vật Gào lời giả dối quen tai Hàng hàng mĩ từ lý tưởng Bộ đồng phục

Qua sông Bạch Đằng

Trắng sóng xương anh hùng rục Chẳng qua một kiếp phù sinh Nào sân hận Nào vì nước vì dân Mờ mờ ảnh ảo mịt mùng Ai ơi hiến tế ngàn ngàn sinh mạng Cho tranh đoạt của kẻ điên Lửa nguội tắt sóng bạc đầu Ta vẫn còn xanh mái tóc Nực cười thay… Nào những kẻ tụng ca máu đổ Nào những kẻ tham luyến cơ đồ Ta thay hồn oan Dẫm lên cọc nhọn Máu ứa hồng tẩy rửa bi thương Chớp

Độc mộc

Khí hàn hàn Mây nước nhạt Cưỡi độc mộc Rượu suông nhàn Trập trùng u uẩn ngàn ngàn hư ảnh Ngạo nghễ cười Giang sơn điên loạn Vỗ ván thuyền ca khúc phiêu phiêu Gió xiêu xiêu Mây nước vỡ Thành cũng vỡ mà bại cũng vỡ Say cũng rượu mà tỉnh cũng rượu Mộng bá vương nghiêng ngả trận cười Khúc đồng vọng máu hòa lẫn rượu Gió ngàn thu mộng nhuốm màu điên Một thời bá vương Một thời tài tử Lướt độc

Bừng tỉnh

Tôi bừng tỉnh sau miên man trường dạ Gió rung trời Bom lạc giữa tầng xa Tiếng thét gào Hồn oán cõi tha ma Cơn đói quặn chút nhân tình rơi rớt Cóng…giấc sâu Lạnh mưa…hiên vỡ vỡ Giọt giọt đau Chẳng còn thấy u sầu Âm ỉ mầm cơn hận len vào mộng kiếp sau Những phận người đau đáu nguyện cầu chút bình dị đời trôi mà nào ai hồi đáp Thơ bất chợt…gào bên giường ấm êm lay lay giá buốt Lạc