Home Sáng tác mới Ngẫm Cung oán

Ngẫm Cung oán

Thiên lý độc hành – Đêm mây buông
Mưa khua cho rộn những đoạn trường
Đọng màu quá khứ trong quầng mắt
Khuya khoắt hồn về giữa buồn thương

Cung xưa hờn tủi chưa nhạt dấu
Máu đã vương đầy cõi mai sau
Dây đàn đã đứt, tìm đà nát
Tay rã rời nâng tóc bạc màu

Thơ thẩn thói đời ai mà xót
Thanh vân dặm vắng ngoảnh mênh mông
Trăm năm hồn cũ vừa bất chợt
Hứng nẩy vừa than một tiếng lòng

Mộ cũ đã mòn tay người khấn
Niệm xưa chưa dứt nợ hồng trần
Chuyện cũ chưa xong còn thế sự
Gió đã giăng sầu khắp thế nhân.

Hà Thủy Nguyên

Tôi viết bài thơ này sau một ngày bận tâm quá nhiều đến thế sự, đêm thì mưa, và đang trong những ngày hoàn thành tập 3 bộ tiểu thuyết “Thiên địa phong trần” về thời tao loạn mà Nguyễn Gia Thiều trải qua.

Tìm hiểu thêm về 2 tập đầu của bộ sách: Combo Thiên Địa Phong Trần (Tập 1&2) – Book Hunter Lyceum

Độc mộc

Khí hàn hàn Mây nước nhạt Cưỡi độc mộc Rượu suông nhàn Trập trùng u uẩn ngàn ngàn hư ảnh Ngạo nghễ cười Giang sơn điên loạn Vỗ ván thuyền ca khúc phiêu phiêu Gió xiêu xiêu Mây nước vỡ Thành cũng vỡ mà bại cũng vỡ Say cũng rượu mà tỉnh cũng rượu Mộng bá vương nghiêng ngả trận cười Khúc đồng vọng máu hòa lẫn rượu Gió ngàn thu mộng nhuốm màu điên Một thời bá vương Một thời tài tử Lướt độc

Bạn có nghe…

Bạn có nghe thế giới chuyển mình Để lộn về mông muội Trong cơn điên huyễn tưởng Bạn có nghe tiếng triệu hồi tuyệt vọng Một con quỷ đang gào Để diệt trừ con quỷ khác Rồi mong đợi thiên đàng Bạn có nghe tiếng thiên thần rũ cánh Nơi nóc cao đợi chết Mặc lũ người mông muội Rạp mình hôn chân quỷ dữ Xin phúc phận dư thừa Bạn có nghe phận người tuyệt vọng Chút cần sa mê sảng tinh thần Hềnh

Bước hềnh hệch

"Chúng ta mua những thứ chúng ta không cần, bằng tiền chúng ta không có, để làm vừa lòng những người chúng ta không thích." (Trích "Fight Club") Bước đi lạnh lẽo hai bờ gió dãy nhà chót vót cọc nhọn xuyên thủng khói mây Thiên thần trói đôi cánh góc bàn chật những con số dâng dầy Nở nụ cười điên điên loạn loạn cơn tâm thần vàng ệch một góc trăng Hềnh hệch, hềnh hệch, hềnh hệch… Cười cho qua một kiếp tù

Mài bút đêm…

Quốc thù vị báo đầu tiên bạch,Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.Đặng Dung Vẩy chữ run đêm Vẩn mây váng trời vừa xáo động Vẫn ta đây, vẫn ta đây, ta đây In bóng tường nam một vệt dầy Nét thủy mặc phác sầu đêm nay Vắng một điệu nhạc Lặng một chòm thơ Vuốt sợi mực dài bạc bi ai Niềm đêm thăm thẳm kiếm ai mài Trăng tà đâu nhỉ, hoa chợt rụng Rũ nhàu cánh mỏng xác ai đau Này là

Chiều lịch sử

Tôi đã đi dọc đường lịch sử Chẳng bóng người Chẳng đáp lời ai Chỉ những quân cờ tung tóe Bàn cờ toang hoác lỗ Những hố chôn người nào biết sử xanh Nào những ai lưu danh Đã ố màu kim cổ   Tôi lạc đường giữa muôn vàn trang sách Vàn sự thật đều dối trá như nhau Mờ mờ nỗi đau tiền kiếp Hỏi ai, đáp ai Muôn đời câm nín Chỉ đau thương lên men ly rượu chiều Và trăng sao