Home Sáng tác mới Ru kiểu mới

Ru kiểu mới

À ơi

Ơi à

 

1

Đạo – Lạo Xạo

Đời – Ngôi Blời

 

Bến giác xa xăm

Hố rác trước mặt

Giác vô ảnh

Rác đa sắc

Lạc giữa hư vô ai gọi ai về

 

2

Thơ – Nói Mơ

Đương Đại – Điên Dại

 

Cái đẹp suy tàn

Thói đời hẹp lượng

Nhấp ngụm ảo, trời quang mây tạnh

Tỉnh hơi men, trăng lặn sao mờ

Màu hư thực, ai người thấu rõ

 

3

Chính – Minh Tinh

Tà – Tha Ma

 

Tanh bẩn phô trương

Phấn vương nhớp nhúa

Soi gương mặt đen, mặt trắng

Điểm trang sao cho lộ được chân tâm

 

4

Não Bộ – Khai Trí

Luân Xa – Khai Mở

Hư Vô – Khai Sáng

Tất Thảy – Khai Mù

 

Ai ơi ở cõi u minh

Véo von câu hát cổ

Ru nhân loại ngủ yên

Ru trái đất tan tành

Ru vạn thế tái hồi

Ru ta mờ cơn giận

 

5

Ta lang thang đôi bờ

Nhặt nhạnh đôi vần thơ

Phủi bụi thời gian

Tẩy màu ô uế

Vọng tha nhân kẻ đoái người hoài

 

Hà Thủy Nguyên

Độc mộc

Khí hàn hàn Mây nước nhạt Cưỡi độc mộc Rượu suông nhàn Trập trùng u uẩn ngàn ngàn hư ảnh Ngạo nghễ cười Giang sơn điên loạn Vỗ ván thuyền ca khúc phiêu phiêu Gió xiêu xiêu Mây nước vỡ Thành cũng vỡ mà bại cũng vỡ Say cũng rượu mà tỉnh cũng rượu Mộng bá vương nghiêng ngả trận cười Khúc đồng vọng máu hòa lẫn rượu Gió ngàn thu mộng nhuốm màu điên Một thời bá vương Một thời tài tử Lướt độc

Sám hối biển khơi

(Tưởng niệm sự kiện Gạc Ma) Những trận chiến nào đã qua Những trận chiến nào đang tới Tôi đang đợi ngày sám hối Của những tên điên Những kẻ ha ha phất cờ khởi sự Bằng xương máu chất chồng oán hận Không oán hận, chúng nào có nghĩa gì đâu! Họ không quên oán hận Nhưng đã quên mất nỗi đau Tự cấy mình hóa thân quái vật Gào lời giả dối quen tai Hàng hàng mĩ từ lý tưởng Bộ đồng phục

Đôi mắt tôi

Có những thế giới tôi dạo bước Chẳng ai lai vãng Họ lờ đi như không có trên đời Hai con mắt bịt hai thôi còn một Giả ngắm nhìn nhân gian ở cõi kia Kẻ vô lý trí thấy tất thảy Chẳng hiểu gì tất thảy Lao và lao và lao và lao Nào có sao Lạc vào vô vàn thế giới Xoá nhoà bản thân thành hạt bụi Đúc nên tầng tầng thế giới   Tôi yêu đôi mắt tôi Lý trí tôi

Chiều lịch sử

Tôi đã đi dọc đường lịch sử Chẳng bóng người Chẳng đáp lời ai Chỉ những quân cờ tung tóe Bàn cờ toang hoác lỗ Những hố chôn người nào biết sử xanh Nào những ai lưu danh Đã ố màu kim cổ   Tôi lạc đường giữa muôn vàn trang sách Vàn sự thật đều dối trá như nhau Mờ mờ nỗi đau tiền kiếp Hỏi ai, đáp ai Muôn đời câm nín Chỉ đau thương lên men ly rượu chiều Và trăng sao

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời Một lần tôi tuyên ngôn Khi tôi không còn tôi nữa   Lời tôi nói ra có thực là tôi Những bay bổng và mộng mị kiếp người Tiếng chuông vang vang Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm   Nơi tôi mộng Lúc nào cũng thế Tôi gào Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng...ong ong... Lời đám