Nứt

Nứt

Đường rạn vỡ

Máu rơi không tiếng

Trăng loang

 

Bóng hồn vô niệm

Vụt qua

Tử sinh khắc điểm

Họng súng hà hơi

Chuông nguyện hồn không tiếng

Còn trăng đã cạn mùa

 

Tách gãy

Bẻ đôi

Lòng người vụn

Nhân giới đứt đôi

Đợi chờ tan nát

Bia mộ một phiến trắng mờ

 

Một người chết lại thêm, rồi sao

Một tiếng nổ lại thêm, rồi sao

Tim ai vỡ, rồi sao

Chuông nguyện hồn vẫn điểm, rồi sao

Đời vẫn qua lập lòe tỉnh tỉnh mơ mơ

Một cuộc vần xoay trọn vòng tinh tú

Mà trăng non đà nhú kẽ chia hai

 

Hà Thủy Nguyên

Đôi dòng khi cuộc chiến Ukraina – Nga đang diễn ra, và thế giới đang bắt đầu tách làm đôi. 

Xuân ca

Ta ca vài điệu cũ Cô độc bỗng lên ngôi Thế gian lăn xuống dốc Giọng cao vút lên mây   Ca một chiều xuân hoa rụng rụng Cố nhân nào còn tiếc nhớ cố nhân Thư nào gửi về chân trời vắng lặng Bước trầm luân Hài rách Xước chân trần   Ca đêm nao độc thoại với riêng đêm Tay ve vuốt bờ vai trần lạnh lẽo Giọng ai oán hồn trở về mọi nẻo Phố lang thang Đèn nhạt Lá tả tơi

Nằm xem sao rụng

Tôi sẽ đi đâu bên ngoài thế giới Vô biên quá ngàn vũ trụ xoay vần Bản đồ sao đã đốt Tới tận đâu cho gột sạch cơn điên   Tôi là "hoàng đế của vũ trụ vô biên" Nhưng chẳng thể mỉm cười qua vận số Dòng định mệnh xoay vòng không điểm đến Tôi mơ màng nghiền ngẫm vệt sao sa   Hôm nay tôi quá bao la Dải tinh tú lốm đốm màu cảm xúc Có một tôi ẩn mình phòng vắng

Tôi và mặt trời

Nước non loạn nhịp Hờ Mê đắm Một làn nước mảnh Đã xa khơi Tôi ngẩng đầu chẳng thấu nhịp đời Và sẽ gục Vệt hoàng hôn thẫm máu Mặt trời hồng, mặt trời hồng mọi nẻo Giật dây đời Điên loạn Bước theo Và điên loạn giương cung vào vô vọng Mặt trời cười Nhân loại rực cháy thui Tôi xếp cây cung vào hộc kín Quay lưng Chẳng ngóng mặt trời tàn Mặt trời níu tôi lời vô vọng Vì tôi là mênh

Vũ trụ thơ

  Bóng tạt ngangKý ức mập mờRỏ chút thơ một cơn ngẩn ngơ nghe bước đời đi mãi chẳng qua chặng đường xa Một khúc thơTriệu hồi bóng mờ vết dấu tang thươngNày thi sĩChớp hàng miVà nghe chạm lên thanh âm thật khẽ Nhòa bầy ma lẩm cẩm đói một trận bayĐói một khắc nghiêng nghiêng thế giới sayĐói cơn nứng tình loạn dụcRồi cũng nhòa dần trang giấyTrắng tinh khôiHận cũng tan rồiKim Thủy Mộc Hỏa Thổ rồi TảNghiêng nghiêng ngả ngả khói

Ru mặt trời

Ru mặt trời Mặt trời ơi Ngủ ngủ thôi Buông tay lơi nắng Lơi ngự trị trần ai Bằng niềm vui giả dối Ta cần một chút buồn tê tái Lẩn sương mây Lô xô lạnh lẽo sóng hồ Nắng kia ơi Xin lịm tắt Lịm Im Chìm đáy   Ta lang thang lang thang Lê bước chân con đường cũ Nụ cười mau tan Rượu buồn không cạn Ngửa tay xin một chút đau thương Người đời ơi Người đời ơi Có rủ lòng…