Home Sáng tác mới Ru kiểu mới

Ru kiểu mới

À ơi

Ơi à

 

1

Đạo – Lạo Xạo

Đời – Ngôi Blời

 

Bến giác xa xăm

Hố rác trước mặt

Giác vô ảnh

Rác đa sắc

Lạc giữa hư vô ai gọi ai về

 

2

Thơ – Nói Mơ

Đương Đại – Điên Dại

 

Cái đẹp suy tàn

Thói đời hẹp lượng

Nhấp ngụm ảo, trời quang mây tạnh

Tỉnh hơi men, trăng lặn sao mờ

Màu hư thực, ai người thấu rõ

 

3

Chính – Minh Tinh

Tà – Tha Ma

 

Tanh bẩn phô trương

Phấn vương nhớp nhúa

Soi gương mặt đen, mặt trắng

Điểm trang sao cho lộ được chân tâm

 

4

Não Bộ – Khai Trí

Luân Xa – Khai Mở

Hư Vô – Khai Sáng

Tất Thảy – Khai Mù

 

Ai ơi ở cõi u minh

Véo von câu hát cổ

Ru nhân loại ngủ yên

Ru trái đất tan tành

Ru vạn thế tái hồi

Ru ta mờ cơn giận

 

5

Ta lang thang đôi bờ

Nhặt nhạnh đôi vần thơ

Phủi bụi thời gian

Tẩy màu ô uế

Vọng tha nhân kẻ đoái người hoài

 

Hà Thủy Nguyên

Cà phê chiều nguội anh hùng

Nghe tin Stan Lee qua đời Chuyện đời lướt qua Kẻ cao giọng rít lên điều nhạt nhẽo Những lời vô nghĩa vãi vương Ly cà phê đã nguội Ai thương đâu buổi chiều đang cạn Ai thương đâu một kẻ ơ hờ Thèm phút giây vắng lặng Thèm im ắng Như mây   Tôi đã ngồi đây Đầu thế kỷ điêu tàn Ếch nhái đầy đường, anh hùng vắng bóng Cuồng nhân rêu rao cứu thế Tội đồ điên loạn vênh vang Ôi những

Bừng tỉnh

Tôi bừng tỉnh sau miên man trường dạ Gió rung trời Bom lạc giữa tầng xa Tiếng thét gào Hồn oán cõi tha ma Cơn đói quặn chút nhân tình rơi rớt Cóng…giấc sâu Lạnh mưa…hiên vỡ vỡ Giọt giọt đau Chẳng còn thấy u sầu Âm ỉ mầm cơn hận len vào mộng kiếp sau Những phận người đau đáu nguyện cầu chút bình dị đời trôi mà nào ai hồi đáp Thơ bất chợt…gào bên giường ấm êm lay lay giá buốt Lạc

Vòng ác mộng

I - Ta, đầu quấn dây nho Mái tóc tro tàn nhuốm Khoác da báo đi giữa xuân tươi Say lướt khướt mùi tâm trạng lên men Giữa đám đông người hét hò bên lửa Điệu nhảy đã quen nhịp loạn cuồng Hái trăng đi, hiến trăng cho ta khoảnh khắc này Rượu máu lẫn lộn rồi Chẳng ai còn trinh tiết Kìa kìa tục luỵ đã ngập hồn Ta, thiên tài gẩy điệu buồn Giữa giáo đoàn hoan lạc Khát thèm một nụ hôn

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời Một lần tôi tuyên ngôn Khi tôi không còn tôi nữa   Lời tôi nói ra có thực là tôi Những bay bổng và mộng mị kiếp người Tiếng chuông vang vang Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm   Nơi tôi mộng Lúc nào cũng thế Tôi gào Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng...ong ong... Lời đám

Bước hềnh hệch

"Chúng ta mua những thứ chúng ta không cần, bằng tiền chúng ta không có, để làm vừa lòng những người chúng ta không thích." (Trích "Fight Club") Bước đi lạnh lẽo hai bờ gió dãy nhà chót vót cọc nhọn xuyên thủng khói mây Thiên thần trói đôi cánh góc bàn chật những con số dâng dầy Nở nụ cười điên điên loạn loạn cơn tâm thần vàng ệch một góc trăng Hềnh hệch, hềnh hệch, hềnh hệch… Cười cho qua một kiếp tù