Home Sáng tác mới SLAVES OF DESTINY

SLAVES OF DESTINY

We- Slaves of Destiny
Join all diversions in Eternity
Belong to no where

Ice melting in the red
Flame gleaning in the blue
If life and death united
Purlieus of Real and Unreal ‘d be erased
We – Slaves of Destiny
Choose one of Destiny
Being in dream
…of dream
… of dream
… of dream…

Incapable of choosing the Finale
Oh, and no the Inception
Be constructed
Be sundered
We – Slaves of Destiny
Be destined by Destiny
And the lodestars transiting
Only illusions of where the dream is ending…

We – Slaves of Destiny
Join all diversions in Eternity
Belong to no where

Hà Thủy Nguyên

SONNET 070: VẺ ĐẸP ĐẮM SAY – WILLIAM SHAKESPEARE

  Điều tiếng ấy nào phải đâu tội lỗi Thị phi kia nào đâu lẽ công bằng Cạm bẫy nhan sắc đều nghi hoặc Cánh quạ kia chao liệng đắm trời xanh Nàng tuyệt đẹp, và những lời phỉ báng Càng tôn thêm vẻ tuyệt diệu muôn đời Quằn quại nỗi đau, tình yêu say đắm Kìa nàng hiển hiện tinh khôi. Nàng đi qua những vất vả ngày xanh Nào những tấn công, nào là chiến thắng Những lời tụng ca đều dần vô

TA ĐỘC HÀNH TỰA MÂY – WILLIAM WORDSWORTH

Ta độc hành tựa mây Phiêu bồng trên hẻm núi cao tới những ngọn đồi, Trong phút chốc ta thấy một chùm Một khóm. Hoa thủy tiên ánh vàng Cạnh hồ nước, ngay dưới gốc cây Vẫy gọi và nhảy nhót trong làn gió * Miên viễn tựa hồ ánh sao tỏa sáng Và lấp lánh giữa giải ngân hà, Chúng vươn tới sự vô cùng. Dọc theo bờ vịnh: Cả vạn người chứng kiến ta trong khoảnh khắc, Ngất ngây trong điệu nhảy cuồng

Long Điểu truyện – Chương 8: Đổ nát

Hoàng cung chỉ còn là một đống đổ nát. Điểu Kinh náo loạn kinh hãi, dân chúng lật đật rủ nhau thu vén tài sản trong đêm. Thiên Hoàng đứng trên đống đổ nát nhìn xuống phía dưới kinh thành. Tấm áo choàng của chàng ám bụi bay lất phất trong gió. Trong cơn phẫn nộ, chàng đã thiêu rụi tất cả. Thân xác của Điểu vương, vương hậu chỉ còn là một đám tro tàn. Điểu Kinh lúc này không còn ai ngoài chàng

Cảm xúc

“Cảm xúc có thật chăng?” “Cảm xúc này có thực là của ta hay của ai đó đưa tới cho ta?” Một chút lá rụng có thể khiến ta buồn. Một cánh én chao liệng giữa bầu trời xanh ngắn có thể khiến ta hưng phấn. Một ánh mắt có thể khiến ta rạo rực. Một lời nói có thể khiến ta đổ vỡ… v… v… Cảm xúc đến từ những cái cớ nho nhỏ, lúc rất gần, lúc lại xa xôi. Càng chậm lại

Rượu mình ta

Mình ta đổ chiều quạnh quẽ Rượu nhạt hơi cay Đời nhạt mùi say Lời buồn vô nghĩa thay!   Ta ngồi Vài ba bóng cười cười Nghe máu chẳng còn tươi Thình thịch tuôn cạn đời Lồng ngực vang nhịp thời Bóng người váng vất màu ma quỷ Ta vẫn ở đây nơi đám đông này Chẳng chút gì liên hệ   Ta diễn vai ta hết một chiều mê Giả say ly rượu nhạt Giả cười xa lạ Thời gian chẳng lối về