Home Sáng tác mới SLAVES OF DESTINY

SLAVES OF DESTINY

We- Slaves of Destiny
Join all diversions in Eternity
Belong to no where

Ice melting in the red
Flame gleaning in the blue
If life and death united
Purlieus of Real and Unreal ‘d be erased
We – Slaves of Destiny
Choose one of Destiny
Being in dream
…of dream
… of dream
… of dream…

Incapable of choosing the Finale
Oh, and no the Inception
Be constructed
Be sundered
We – Slaves of Destiny
Be destined by Destiny
And the lodestars transiting
Only illusions of where the dream is ending…

We – Slaves of Destiny
Join all diversions in Eternity
Belong to no where

Hà Thủy Nguyên

Tại sao tôi viết? – George Orwell (1): Động lực của nhà văn

Từ khi ít tuổi, có lẽ là năm hay sáu gì đó, tôi đã biết rằng khi tôi lớn lên tôi sẽ trở thành một nhà văn. Trong quãng từ mười bảy đến hăm tư tuổi tôi đã cố từ bỏ ý định này, nhưng tôi thực hiện điều đó với ý thức rằng tôi đang lăng mạ bản chất đích thực của mình và dù sớm hay muộn tôi sẽ ngồi xuống và sáng tác. Tôi là đứa thứ hai trong số ba anh

Lá loạn cành hoang

Lá loạn cành hoang Lá loạn cành hoang Xôn xao xúc cảm trời đông lộng Ta lướt phố dài Mây rủ một nhành mai Chàng ngủ gục thư trai Ôm giấc mộng hoàng đài   Lá tàn tàn Phong hoang hoang Mộng hoàng đài úa vàng trên nẻo vắng Hoa mai trắng Tinh tựa sương Mềm tựa tuyết Chân nhân đang thuyết lẽ vô thường   Ta thoảng điệu gió Ta vi Vô Vi Cõi đời lặng nhịp Chân nhân mờ bóng Chàng sực tỉnh rồi Ta

Thanh Minh – Đỗ Mục

Thanh minh mưa phủ bụi giăng giăng Dặm vắng người đi muốn xót lòng Tửu quán chốn nao xin gặng hỏi? Hạnh Hoa làng ấy trẻ trỏ đường. Hà Thủy Nguyên dịch Bản Hán Việt: Thanh minh thời tiết vũ phân phân, Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn. Tá vấn tửu gia hà xứ hữu? Mục đồng dao chỉ Hạnh Hoa thôn.

Bồ tát man – Lý Thanh Chiếu

Kỳ 1 Gió thoảng nắng phai xuân vừa hé Vừa thay áo mới lòng thanh nhẹ Chớm tỉnh thấy khí hàn Tóc mai vương nét tàn Cố hương nơi nào thế Chỉ say mới tạm quên Trầm hương nằm đợi cháy Hương tan rượu nào say. Kỳ 3: Ngỗng về kêu xé nát mây xanh Ngoài cửa tuyết buông lư khói tỏa Đèn rọi ánh phượng thoa Thoa cài chỉ qua loa Tiếng tù giục trời sáng Ngưu Đẩu cùng chiếu rạng Lòng xuân hoa

Chủ Nhật lê thê

Một buổi chiều nghe Gloomy Sunday Chật chội quá Trang giấy này Ô cửa này Thành phố này Thế giới này hữu hạn Những cơn mơ nối dài bất tận Xiềng xích vọng cuồng thét gào Vô hạn cũng chật cả thôi mà Vai diễn này đi mãi nào tới được mênh mông Thời gian trôi khắc thời quên chẳng đếm Chiều gió đổ, lê thê nhạc rụng tơi tả thềm đá lạnh gót rêu chơ vơ có bóng hình mấp mé rơi bước vào