Home Sáng tác mới Tuyên ngôn

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn

Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời

Một lần tôi tuyên ngôn

Khi tôi không còn tôi nữa

 

Lời tôi nói ra có thực là tôi

Những bay bổng và mộng mị kiếp người

Tiếng chuông vang vang

Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm

 

Nơi tôi mộng

Lúc nào cũng thế

Tôi gào

Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng…ong ong…

Lời đám đông

Ồn ào

Huyên náo

Điều vô nghĩa văng đi

Đám đông níu lời tôi trôi vực thẳm

Tôi – lời đám đông

Hay đám đông nơi tôi?

 

Tôi khát lắm một lần yên tĩnh

Lâu rất lâu lời chẳng chảy nơi tim

Chẳng tôi trú ẩn nơi tôi căn phòng trống

 

Tôi đứng giữa bàn tiệc đông người

Ai cũng nói, nói, nói, và nói

Tôi im lặng

Họ đang nói đấy ư?

Những tiếng vọng từ nơi nào đó khác

Đã bao giờ họ lặng im

Dưới nắng chiều tà?

 

Boong boong boong

Lời kinh cầu vô nghĩa

Chúa tuyên ngôn

Phật tuyên ngôn

Thánh tuyên ngôn

Lời khởi thuỷ suy đồi

Thơ vô ngôn đổ nắng chiều quạnh phố

Ô sao tôi bất chợt lại nhiều lời

 

Hà Thủy Nguyên

 

 

 

 

Lời tử sĩ

U u u u Âm thầm một giọt khóc mù giời mưa giăng Tôi đã ngồi đây… lặng u u u u oán hồn kêu trước ngõ dậm bước vô thanh lướt u u u u khều sợi tóc nhặt sợi tuyệt vọng quấn mồ áo rách đời toang mưa giăng giờ mù mịt u u u u ám thoảng góc hồn nước non khuất lấp đắp hòn mồ ma u u u u Thế nhân tù… chật hẹp góc quan tài mủn mối Nước

Sám hối biển khơi

(Tưởng niệm sự kiện Gạc Ma) Những trận chiến nào đã qua Những trận chiến nào đang tới Tôi đang đợi ngày sám hối Của những tên điên Những kẻ ha ha phất cờ khởi sự Bằng xương máu chất chồng oán hận Không oán hận, chúng nào có nghĩa gì đâu! Họ không quên oán hận Nhưng đã quên mất nỗi đau Tự cấy mình hóa thân quái vật Gào lời giả dối quen tai Hàng hàng mĩ từ lý tưởng Bộ đồng phục

Vòng ác mộng

I - Ta, đầu quấn dây nho Mái tóc tro tàn nhuốm Khoác da báo đi giữa xuân tươi Say lướt khướt mùi tâm trạng lên men Giữa đám đông người hét hò bên lửa Điệu nhảy đã quen nhịp loạn cuồng Hái trăng đi, hiến trăng cho ta khoảnh khắc này Rượu máu lẫn lộn rồi Chẳng ai còn trinh tiết Kìa kìa tục luỵ đã ngập hồn Ta, thiên tài gẩy điệu buồn Giữa giáo đoàn hoan lạc Khát thèm một nụ hôn

Bừng tỉnh

Tôi bừng tỉnh sau miên man trường dạ Gió rung trời Bom lạc giữa tầng xa Tiếng thét gào Hồn oán cõi tha ma Cơn đói quặn chút nhân tình rơi rớt Cóng…giấc sâu Lạnh mưa…hiên vỡ vỡ Giọt giọt đau Chẳng còn thấy u sầu Âm ỉ mầm cơn hận len vào mộng kiếp sau Những phận người đau đáu nguyện cầu chút bình dị đời trôi mà nào ai hồi đáp Thơ bất chợt…gào bên giường ấm êm lay lay giá buốt Lạc

Bước hềnh hệch

"Chúng ta mua những thứ chúng ta không cần, bằng tiền chúng ta không có, để làm vừa lòng những người chúng ta không thích." (Trích "Fight Club") Bước đi lạnh lẽo hai bờ gió dãy nhà chót vót cọc nhọn xuyên thủng khói mây Thiên thần trói đôi cánh góc bàn chật những con số dâng dầy Nở nụ cười điên điên loạn loạn cơn tâm thần vàng ệch một góc trăng Hềnh hệch, hềnh hệch, hềnh hệch… Cười cho qua một kiếp tù